DEXTER VÀ GIẤC MƠ HẮC ÁM - Trang 77

Bộ phim cũng chẳng có gì đặc sắc. Tôi cũng không thực sự muốn

nôn, nhưng gần như quên sạch nội dung của nó khi chúng tôi dừng lại ở
một quán nhỏ tại South Beach để uống một ly muộn cho buổi tối. Đó là ý
tưởng của Rita. Cho dù đã sống tại Miami phần lớn cuộc đời, cô nàng vẫn
nghĩ South Beach thật hấp dẫn và cuốn hút. Có thể tất cả là từ những chiếc
giày trượt gắn bánh xe Rollerblade. Hoặc có thể cô nàng nghĩ bất cứ nơi
nào đầy ắp những kẻ có phong cách xấu xa đến thế đều hấp dẫn cuốn hút.

Dù thế nào đi nữa, chúng tôi phải đợi hai mươi phút để có được một

cái bàn nhỏ, sau đó ngồi xuống đợi thêm hai mươi phút nữa để được phục
vụ. Tôi không hề bận tâm. Tôi thích thú quan sát những gã ngu ngốc tốt mã
nhìn ngó nhau. Một môn thể thao thị giác tuyệt vời.

Sau đó, chúng tôi tản bộ theo đại lộ Ocean, nói chuyện vu vơ - một

nghệ thuật tôi đã nắm vững đến hoàn hảo. Một buổi tối thật đáng yêu. Mặt
trăng tròn trịa của mấy tối trước, khi tôi thù tiếp Cha Donovan, giờ đã bị
khuyết đi một góc.

Trong khi lái xe trở về nhà Rita ở khu Nam Miami sau khi đã trải qua

buổi tối hẹn hò bên ngoài đúng chuẩn mực, chúng tôi đi ngang qua một
giao lộ tại khu vực ít lành mạnh hơn của Coconut Grove. Một ánh đèn đỏ
nhấp nháy thu hút sự chú ý của tôi và tôi liếc mắt sang vệ đường. Hiện
trường vụ án: dải băng vàng đã được chăng ra, vài chiếc xe tuần cảnh đang
hối hả quay vòng.

Lại là hắn, tôi thầm nghĩ, thậm chí trước khi hiểu ra ý mình là gì khi

nghĩ vậy, tôi đã lái xe tới chỗ hiện trường vụ án.

“Chúng ta đi đâu vậy?” Rita hỏi, một cách khá hợp lý.

“À,” tôi nói. “Anh muốn ghé qua xem họ có cần anh không.”

“Anh không có máy nhắn tin sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.