DEXTER VÀ GIẤC MƠ HẮC ÁM - Trang 78

Tôi chưng ra nụ cười tối thứ Sáu khá nhất có thể của mình. “Không

phải lúc nào họ cũng biết họ cần anh,” tôi nói.

Có lẽ kiểu gì tôi cũng sẽ dừng lại, để chưng Rita ra. Tất cả mục đích

của việc khoác một cái áo ngụy trang là để người khác thấy bạn mặc nó.
Nhưng kỳ thực, giọng nói khe khẽ không thể chống lại đang thì thầm trong
tai tôi hẳn sẽ buộc tôi dừng xe, bất chấp mọi thứ. Lại là hắn. Và tôi cần phải
thấy hắn đang muốn làm gì. Tôi để Rita lại trong xe và hối hả tới hiện
trường.

Gã khốn, một lần nữa hắn lại làm điều tồi tệ. Vẫn là một dãy các

mảnh thi thể được gói ghém gọn ghẽ. Angel - không - họ - hàng cúi xuống
chúng gần như cùng tư thế với lúc tôi rời khỏi anh ta tại hiện trường vụ án
trước.

“Hijo de puta,” anh ta nói khi tôi lại gần. Đồ chết giẫm.

“Tôi tin là không phải tôi,” tôi nói.

“Phần còn lại trong chúng tôi đang phàn nàn rằng chúng tôi phải làm

việc vào tối thứ Sáu,” Angel nói. “Anh bạn chường mặt ra cùng cô nàng
anh đang hẹn hò. Và lại vẫn chẳng có gì cho anh bạn ở đây cả.”

“Cùng một hung thủ, cùng một cách gây án?”

“Y hệt,” anh ta nói. Anh ta dùng cái bút của mình lật lớp nilon. “Lại

khô ráo đến tận xương,” anh ta tiếp tục nói. “Chẳng có lấy một giọt máu.”

Những lời nói này khiến tôi cảm thấy có chút bàng hoàng. Tôi cúi

xuống nhìn qua. Cả lần này nữa, các mảnh thi thể lại sạch sẽ và khô ráo đến
mức đáng kinh ngạc. Chúng có màu hơi ngả xanh và dường như đã được
lưu giữ trong một khoảng thời gian rất ngắn. Tuyệt tác.

“Lần này có chút khác biệt nhỏ về các nhát cắt,” Angel nói. “Ở bốn

chỗ.” Anh ta chỉ tay. “Rất cộc cằn ở đây, gần như đầy cảm xúc. Thế rồi đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.