DEXTER VÀ GIẤC MƠ HẮC ÁM - Trang 98

đến khi một tràng cười khúc khích khe khẽ đã kịp chạy vòng quanh phòng.
“Nhưng sĩ quan Morgan, tôi sẽ đánh giá rất cao nếu cô tiếp tục giúp chúng
tôi nói chuyện với đám gái đứng đường. Bọn họ đã quen cô ở dưới đó.”

Chúa ơi, cô ta quả là khá. Cô ta đã làm rụt vòi bất cứ ai khỏi dự định

thử suy nghĩ theo ý tưởng của Deb, đẩy Deb về chỗ cũ của cô, thu phục cả
nhóm điều tra về sau lưng mình với câu đùa cợt về sự kình địch của chúng
tôi với quận Broward. Tất cả chỉ sau vài lời ngắn ngủi. Tôi cảm thấy muốn
vỗ tay hoan hô.

Ngoại trừ, tất nhiên rồi, tôi lại đứng về bên Deborah tội nghiệp, cô em

tôi vừa bị làm cho xẹp lép. Cô há hốc miệng ra một lúc, rồi khép lại, tôi
quan sát các múi cơ hàm của cô căng ra trong khi cẩn thận chuyển khuôn
mặt mình về trạng thái cảnh sát Trung tính. Bản thân nó quả là một màn thể
hiện không tồi theo cách của mình, nhưng quả thực không thể bằng của
LaGuerta.

Phần còn lại của cuộc họp không có điều gì đáng chú ý diễn ra nữa.

Quả thực chẳng có thêm gì để nói ngoài những gì đã được nói ra. Vậy là chỉ
một lát sau màn kết bậc thầy của LaGuerta, cuộc họp giải tán và chúng tôi
đã lại ở ngoài tiền sảnh.

“Quỷ tha ma bắt cô ta đi,” Deborah khẽ lẩm bẩm. “Đồ chết tiệt, chết

tiệt, chết tiệt!”

“Chắc chắn rồi,” tôi đồng ý.

Cô liếc mắt sang tôi. “Cám ơn, anh trai. Anh quả là hữu ích.”

Tôi nhướng mày nhìn cô. “Nhưng chúng ta đã thống nhất anh sẽ đứng

ngoài chuyện này. Như thế em sẽ lập được công trạng.”

Cô gằn giọng. “Ít nhiều. Cô ta làm em trông giống một con ngốc.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.