DỊ NHÃN PHÒNG ĐÔNG - TẬP 1 - Trang 13

phải có ai đó phụ trách việc nhà nên từ nhỏ tôi đã biết nấu mấy món ăn
đơn giản. Còn Thiên Hoa cậu ở một mình, chắc cũng phải biết nấu
mấy món đơn giản đúng không?”

“Còn lâu! Quân tử mà phải vào bếp ư, tôi toàn đi ăn ngoài thôi.”

Lưu Thiên Hoa nói như thể chuyện đương nhiên.

An Nhiên nói: “Cậu cứ nói là do bản thân mình lười đi! Lại còn bày

đặt quân tử… Đừng cố dát vàng lên mặt. Nhưng ngày nào cũng ra
ngoài ăn, cậu có nhiều tiền như thế hả?”

Không phải An Nhiên coi thường cậu ta, cùng mà vì cậu biết quá rõ

tình trạng tài chính của Lưu Thiên Hoa như thế nào. Cái con người ấy
nói trắng ra đúng là người kiếm được bao nhiêu tiêu hết bấy nhiêu…
Mà không! Nói như thế lại đề cao cậu ta quá, thu nhập của cậu ta
giống như kỳ đèn đỏ của phụ nữ vậy, mỗi tháng chỉ có một lần, qua
một tuần thôi là hết.

Lưu Thiên Hoa vênh mặt tự hào nói: “Tất nhiên là tôi không có

nhiều tiền đến vậy, nhưng chẳng phải vẫn có mấy món như mì ly vừa
ngon vừa rẻ lại không phải rửa bát đó ư?”

An Nhiên không biết phải nói gì hơn. Cậu có thể khẳng định cái con

người này nếu tiếp tục sống như thế, nhất định sẽ đoản mệnh!

“Quá đáng thế! Biểu cảm của cậu như thể muốn nói ‘loại người như

cậu nhất định sẽ chết sớm’ ấy.”

“… Im đi! Cậu là con giun trong bụng tôi đấy à?”
Ánh cười trong mắt Lưu Thiên Hoa càng sâu hơn. Mỗi lần cười, đôi

mắt cậu ta lại lấp lánh như hai vì sao, cả cơ thể đều rung lên khiến
người bên cạnh bất giác cảm thấy dễ chịu. Đây cũng là lý do vì sao dù
Lưu Thiên Hoa hay nói năng nhảm nhí, nhưng An Nhiên chưa bao giờ
thực sự giận cậu ta.

Quách Vũ Linh bị câu chuyện của hai chàng trai chọc cười đến mức

phải lấy tay che miệng, bèn đứng lên nói: “An Nhiên, hai cậu cứ vừa
xem TV vừa đợi đi! Giờ này chắc thợ mở khóa cũng sắp đến nơi rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.