DỊ NHÃN PHÒNG ĐÔNG - TẬP 1 - Trang 48

“Ví dụ một cao nhân như tôi đây!” Lưu Thiên Hoa vỗ ngực bùm

bụp.

An Nhiên nghe vậy, sắc mặt lạnh lùng quay lưng định bỏ đi…
“Đương nhiên không chỉ có vậy, cậu đừng đi, nghe tôi nói hết đã!

Thanh niên bây giờ thật thiếu kiên nhẫn…”

Lưu Thiên Hoa kéo tay An Nhiên, miệng vẫn không ngơi nói: “Tôi

sẽ kể vài ví dụ dễ hiểu khác, giả dụ như mấy người làm quan, họ có
khí vận quốc gia phù trợ, ma quỷ bình thường không thể lại gần.
Ngoài ra còn có cảnh sát, quân nhân, hoặc bọn hung đồ toàn thân đầy
sát khí, tay đã vấy máu người. Với người học võ có vận khí mạnh, lại
hoàn toàn không tin vào sự tồn tại của ma quỷ, chính là kiểu người rất
khó có liên hệ với thế giới tâm linh.”

Nói đến đây, Lưu Thiên Hoa cười khả ố: “Phải nói thêm, người có

thể nhìn thấy ma quỷ nhưng hoàn toàn không có năng lực như cậu
chính là loại mà chúng thích nhất. Chẳng trách lúc trước tôi thấy vận
khí của cậu kém như vậy, lá bùa hộ mệnh đó cậu vẫn đeo đó chứ?”

“Có… Gần đây tôi đã xui xẻo lắm rồi! Bùa hộ mệnh đó dường như

chẳng có tác dụng gì. Còn nữa, cậu mà tiếp tục cười trên nỗi đau của
tôi như thế, cẩn thận tôi đánh cậu đó!” An Nhiên bĩu môi, trong đầu
nghĩ đến Lâm Phong có vẻ giống với kiểu người cuối cùng mà Lưu
Thiên Hoa vừa nói?

Nhớ kỹ lại, lúc ấy Lâm Phong bị An Nhiên chọc giận, sau đó vật thể

kia biến mất trong chớp mắt. Điều này có thể là do khi Lâm Phong tức
giận, huyết khí trong người càng mạnh khiến vật thể quanh anh ta
không chịu nổi?

Nghĩ đến đây, An Nhiên hỏi tiếp: “Đối với những tên hùng đồ đầy

sát khí, nếu ma quỷ thực sự không thể lại gần, thì những chuyện linh
hồn ác trả thù thường thấy trên phim cũng chỉ là lừa người thôi à?”

“Cũng không thể nói là lừa người, nhưng rõ ràng là đã phóng đại

mọi chuyện lên. Ma quỷ vốn dĩ không phải là thứ có thể thường xuyên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.