DỊ NHÃN PHÒNG ĐÔNG - TẬP 2 - Trang 139

“Chỉ

tôi

hơi

bực

một

chút

.

Thấy

An

Nhiên

ra

vẻ

khó

hiểu

,

Lâm

Phong

bổ

sung

:

“Là

tôi

đã

khuyên

cậu

đi

tìm

Vĩnh

Vinh

.

Câu

trả

lời

của

Lâm

Phong

khiến

An

Nhiên

ngẩn

người

.

Một

lúc

sau

,

An

Nhiên

mới

ấp

úng

xác

nhận

:

“Vậy

,

tôi

đi

tìm

Vĩnh

Vinh

bị

thương

,

nên

anh

Phong

cảm

thấy

đó

trách

nhiệm

của

mình

,

nên

mới

tức

giận

ư

?

Nói

dứt

câu

,

An

Nhiên

cũng

cảm

thấy

không

thể

tin

được

,

cảm

giác

như

mình

đang

tự

dát

vàng

lên

mặt

.

Trước

dáng

vẻ

lo

sợ

khi

được

sủng

ái

của

An

Nhiên

,

Lâm

Phong

chỉ

gật

đầu

nói

:

“Lần

này

do

tôi

tính

toán

không

kỹ

,

may

cuối

cùng

cậu

thể

gặp

dữ

hóa

lành

.

Tuy

ban

đầu

,

Lâm

Phong

người

coi

An

Nhiên

như

huynh

đệ

trước

,

nhưng

thực

ra

An

Nhiên

luôn

kính

trọng

Lâm

Phong

,

chỉ

không

thể

thân

thiết

với

anh

.

Tính

ra

,

tên

Lâm

Tuấn

mắc

chứng

hoang

tưởng

tuổi

dậy

thì

thường

xuyên

gây

sự

với

An

Nhiên

còn

thân

thiết

hơn

.

Cảm

nhận

được

lời

xin

lỗi

từ

Lâm

Phong

,

An

Nhiên

biết

Lâm

Phong

thực

sự

coi

mình

huynh

đệ

,

quan

tâm

đến

an

nguy

của

cậu

,

nên

mới

tỏ

ra

hối

hận

như

vậy

.

Mở

miệng

định

nói

với

Lâm

Phong

điều

đó

,

nhưng

An

Nhiên

nhất

thời

không

biết

làm

thế

nào

để

bày

tỏ

sự

an

ủi

cảm

kích

của

mình

,

cuối

cùng

chỉ

nói

một

câu

khô

khốc

:

“Không

phải

trách

nhiệm

của

anh

Phong

“Cậu

người

tôi

cần

phải

bảo

vệ

,

tôi

không

cho

phép

xảy

ra

sự

cố

.

Giọng

nói

của

Lâm

Phong

rất

điềm

tĩnh

,

nhưng

nội

dung

câu

nói

khí

chất

toát

ra

đều

cùng

kiêu

ngạo

,

vậy

An

Nhiên

lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.