DI SẢN CỦA ESZTER - Trang 18

sẻ, sau đó bà lên tiếng như thể chúng tôi đã tranh cãi hàng tháng trời, giận
dữ và nóng nảy về cùng một đồ vật, và Nunu, bằng một câu ngắn, đặt dấu
chấm hết vào cuối cuộc tranh cãi dai dẳng. Bây giờ cũng thế, ngồi xuống
mép giường, bà nói:

– Con đã đem kiểm tra chiếc nhẫn chưa?

Tôi ngồi dậy trên giường, day day tay hai bên thái dương. Tôi biết bà

nghĩ gì, tôi cũng biết là bà đúng: không bao giờ chúng tôi nói với nhau về
chuyện này, hình như tôi chưa bao giờ cho bà xem chiếc nhẫn mà vẫn biết
rốt cuộc bà nói đúng, chiếc nhẫn là giả, tôi đoán không sai. Trong những
chuyên như thế Nunu như có ma thuật. Bà nghe nói đến chiếc nhẫn khi nào
nhỉ? – tôi tự hỏi; nhưng sau đó tôi gạt câu hỏi đi, vì lẽ dĩ nhiên là Nunu biết
hết mọi chuyện liên quan đến ngôi nhà, đến gia đình, bản thân tôi và cuộc
đời tôi, đến cả những thứ ẩn náu dưới tầng hầm, trên gác xép hay những uẩn
khúc trong cuộc đời chị gái tôi; và cũng như vậy, bà ắt phải biết về chiếc
nhẫn. Tôi đã hầu như quên hẳn chuyện chiếc nhẫn, bởi thật phiền toái khi
nghĩ đến nó. Dạo Vilma chết, Lajos đã đưa chiếc nhẫn này, món đồ trang sức
của bà ngoại, cho tôi. Hạt kim cương kích thước trung bình gắn vào chiếc
nhẫn bạch kim này là tài sản duy nhất của gia đình. Tôi không rõ gia đình
chúng tôi đã thừa hưởng nó như thế nào – nhưng ngay cả cha tôi, người dễ
dàng buông tay từ bỏ mọi đồ vật và của cải cũng nâng niu chiếc nhẫn với sự
cẩn trọng đến mê tín. Giống như những viên kim cương trong kho báu của
các hoàng gia, những viên Kohinoor

2

, hoặc tương tự, những viên đá quý đã

được đưa vào danh mục, không ai nghĩ đến việc kinh doanh mua bán chúng,
công việc của chúng là lấp lánh trên những ngón tay hay vầng trán của một
thành viên gia đình vào những buổi hội hè của giới quý tộc, với cung cách
đó chúng tôi gìn giữ “chiếc nhẫn” qua bốn thế hệ. Tôi không bao giờ để ý
đến giá trị của món châu ngọc này. Trong mọi trường hợp, nó vẫn có giá trị
đáng kể, nếu không đến mức quý giá như truyền thuyết của gia tộc đã dạy
bảo. Chiếc nhẫn truyền từ bà ngoại sang mẹ, sau khi mẹ ra đi, Vilma được
nhận nó. Rồi khi Vilma mất, Lajos, trong những giây phút lâm ly thống thiết
của mình, đã ấn nó vào tay tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.