DI SẢN CỦA MẤT MÁT - Trang 185

hai mươi tư

Ở Gandhi Cafe, đèn được vặn nhỏ, cách hay nhất để giấu đi những vết

ố. Từ đây tới trào lưu hổ lốn – pho mát sữa dê, bánh gối húng qué, margarita
xoài – là cả một quãng đường dài. Đây mới là thứ thiệt, đúng chất Ấn Độ
làng nhàng, và ta có thể đặt món đầy đủ, nhảy tàu đến hay gọi điện trước
một phát là xong: ghế sơn son thếp vàng, trên bàn là hoa hồng giả vương
những giọt sương mai bằng nhựa tổng hợp, những bức vẽ trên khăn trải bàn
minh họa…

Ôi không, đừng thế nữa chứ…

Lại thế nữa rồi…

Krishna và các nàng mục đồng, hoa khôi của làng quê bên giếng

nước…

Và thực đơn…

Ôi không, đừng thế nữa chứ…

Lại thế nữa rồi…

Tikka masala, món nướng tandoori, cari rau navrattan, makhni đậu,

pappadum. Harish-Harry từng nói: “Tìm kiếm thị trường. Nghiên cứu thị
trường. Phục vụ thị trường.” Cung-cầu. Điểm cân bằng thị trường Ấn-Mỹ.
Chính vì thế chúng ta mới là những người nhập cư tốt. Một sự kết hợp hoàn
hảo. (Thực ra, thưa quý ông, quý bà, Chúng tôi đã áp dụng một hình thức
tiến hóa cao độ của chủ nghĩa tư bản từ rất lâu trước khi nước Mỹ ra đời;
vâng, các vị có thể cho răng đó là thành công của các vị, nhưng mọi nền văn
minh đều bất nguồn từ Ấn Độ, đúng vậy).

Liệu ông có đánh giá thấp thị trường của mình không? Ông chăng quan

tâm.

Khách hàng – những sinh viên nghèo, những giảng viên tập sự – lấp

đầy quán ăn vào giờ buffet trưa, “ALL YOU CAN EAT FOR 5.99$,” rồi lảo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.