DI SẢN CỦA MẤT MÁT - Trang 133

qua. Chính ở đoạn sông nước cạn này, Biju và bà nội vẫn qua lại mỗi lần đi
chợ trong thị trấn, vạt sari của bà xắn lên, thỉnh thoảng trên đầu lại đội theo
bịch gạo. Những con đại bàng săn cá lượn lờ trên mặt nước, đang lướt ngang
bỗng đổi hướng trong khoảnh khắc, nhào xuống rồi bay lên, đôi khi quắp
theo một khối thịt màu bạc đang giãy giụa. Một ẩn sĩ cũng cư ngụ bên bờ
sông, đứng như một con cò, chờ đợi, ôi chờ đợi, ánh lấp lánh của một con cá
khác, một loài huyền ngư khó nắm bắt; lúc nó nổi lên ông phải chộp lấy
ngay vì nó sẽ biến mất không bao giờ trở lại… Vào dịp lễ Diwali, con người
sùng đạo nọ thắp đèn treo lên những cành peepul hoặc thả xuôi dòng trên
những chiếc bè cài hoa cúc vạn thọ – cảnh tượng những ngọn hoa đăng bồng
bềnh giữa màn đêm còn nhạt sắc mới đẹp làm sao. Hồi cậu lên Kalimpong
thăm cha, họ ngồi bên nhau ngoài trời khi chiều tối và ông hồi tưởng lại:
“Làng ta sao mà bình yên thế. Bánh roti ở nhà sao mà ngon thế! Đấy là vì
atta được xay bằng tay, không phải bằng máy… và vì được nướng trên
choolah, hơn đứt những thứ nấu bằng bếp ga với bếp dầu. Bánh roti tươi, bơ
tươi, sữa trâu tươi mới vắt còn nóng hôi hổi… “ Hai cha con thức đến tận
khuya. Họ không để ý thấy Sai, khi đó mới mười ba tuổi, đang nhìn trộm từ
cửa sổ phòng ngủ, ghen tị trước tình yêu người đầu bếp dành cho đứa con
trai. Những con dơi nhỏ với cái miệng đỏ lòm thường uống nước dưới jhora
đang chao qua liệng lại trong tiếng vỗ ma quái của những đôi cánh đen
ngòm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.