DI SẢN CỦA MẤT MÁT - Trang 199

nhìn ra từ những cửa hiệu bạc màu sương gió. Rồi anh hô lên theo đám
đông, và dường như chính việc giọng anh hòa quyện với sự lớn lao và mãnh
liệt ấy đã tạo nên một mổi liên hệ, một sự khẳng định chưa bao giờ anh cảm
thấy, và anh bị kéo về với quá trinh hình thành lịch sử.

Rồi, khi nhìn ra những ngọn đồi, một làn nữa anh rơi khỏi cảm giác ấy.

Làm thế nào để những người bình thường thay đổi?

Những con người này có hoàn toàn tin tưởng vào tầm quan trọng của

cuộc diễu hành, hay không hề gắn kết với việc họ làm? Họ tìm thấy động
lực từ những cố sự về phong trào phản kháng, hay từ niềm hy vọng viết nên
một du chuyện mới? Trái tim họ có chìm nối theo một điều gì thực tế? Khi
họ hô hào, diễu hành, cảm xúc ấy có là chân thực? Họ có nhìn nhận bản thân
từ một góc độ vượt ra ngoài thời điểm hiện tại, những fan hâm mộ Lý Tiểu
Long sổng chuồng, mặc áo phông Mỹ made-in-China-nhập-khẩu-qua-
Kathmandu này?

Anh nghĩ đến chuyện mình thường ước mơ một ngày nào đó sẽ đứng

xếp hàng trước sứ quán Mỹ hay Anh, rồi bỏ xứ mà đi. “Này Momo,” anh nói
trước sự hào hứng của Sai, “mình đi Úc đi.” Bay đi, bye-bye, ta-ta. Rũ bỏ
lịch sử. Rũ bỏ những đòi hỏi của gia đình và những nợ nần chồng chất hàng
thế kỷ. Lòng yêu nước chỉ là giả tạo, khi diễu hành anh bỗng nhận ra; chăng
qua đó chỉ là sự vỡ mộng – những người cầm đầu lợi dụng bản chất dễ kích
động và khinh thị của thanh niên để công kích chính quyền; bỏi tham vọng
của họ là giành được chính thứ quyền lực những quan chức chính quyền
đang nắm giữ, chính cái khả năng ban phát cho thương nhân địa phương
những mối làm ăn để đổi lấy tiền hối lộ, chính cái khả năng kiếm công ăn
việc làm cho họ hàng, chỗ học cho con cái ở trường, đường ga nấu bếp…

Nhưng họ đang gào thết, và qua khuôn mặt họ anh nhận ra họ không có

sự hoài nghi như anh. Họ nói những gì họ nghĩ; họ thấy bất công. Họ đi qua
những nhà kho từ thời Kalimpong là trung tâm buôn bán len, qua đại lý du
lịch Sư tử Tuyết, qua bốt điện thoại STD, quán Tiên phong về Thức Ănn
Nhanh của Ferrazzini, hai chị em người Tây Tang ở của hàng thảm Trái Tim
Âm Cúng; qua thư viện cho mượn truyện tranh và những chiếc ô hổng treo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.