DI SẢN CỦA MẤT MÁT - Trang 207

Nếu em có mừng Giáng sinh thì chẳng qua là vì em thích, nếu em

không làm lễ Diwali chì là vì em không thích. Vui ve mọt chút thì có gì là
sai, mà lễ Giáng sinh cũng là một ngày lễ của Ấn Độ như bao ngày lễ khác
cơ mà. “

Điều nay tiếp tục khiến anh cảm thấy phản thế tục và phản Gandhi.

‘Cô thích làm gì thì làm,” anh nhún vai, “tôi không quan tâm – nó chi

tổ khiến cả thế giới này thấy cô chỉ là một CON NGỐC “ 

Anh dằn từng tiếng, háo hức thấy sự tổn thương lướt qua trên mặt nàng.

“À, nếu em là một con ngốc thế thì sao anh không đi về đi. Anh còn

dạy em làm gi nữa?”

“Yên tâm, tôi sẽ về. Cô nổi đúng. Tôi dạy cô làm cái gì cơ chứ? Rõ

ràng là cô chi muốn bất chước. Cô nào có tự suy nghĩ được đâu. Con khỉ,
con khỉ
. Chẳng lẽ cô không biết, những người mà cô bắt chước như khỉ ấy,
HỌ KHÔNG CÂN CÔ!!!”

“Em không bắt chước ai hét!”

“Cô nghĩ mình là người đầu tiên làm lễ Giáng sinh à? Thôi đi, đừng

bảo tôi răng cô ngốc đến mức ấy nhé?”

“À, nếu anh thông minh đến thế,” cô nói, “thì tại sao anh không tìm nổi

một việc làm cho tử tế? Trượt, trượt, trượt. Lần phỏng vấn nào cũng trượt.”

Chính vì những người như cô!”

“Ô, hóa ra là vì tôi… và anh bảo tôi rằng tôi ngốc? Ai ngốc? Thử đi hỏi

quan tòa xem người ta nói ai mới là đồ ngốc.

Nàng cầm cốc lên nhưng run rẩy đến nỗi nước trong cốc sánh cả ra

ngoài trước khi nó chạm môi nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.