DI SẢN CỦA MẤT MÁT - Trang 22

họ không thể lờ đi được và buộc lòng phải thông báo cho viên chánh thanh
tra.

Ngay chiều hôm đó cảnh sát đến Cho Oyu trên một đoàn xe jeep màu

xanh cốm, vượt qua đám mây tĩnh điện của một cơn mưa tuyết nhỏ nhưng
hối hả. Họ bỏ những chiếc ô để mở lại thành một hàng trên hiên nhà, nhưng
gió thổi tung chúng lên và chúng bắt đầu lăn long lóc – hầu hết là ô đen còn
rỉ thuốc nhuộm màu đen, nhưng có cả một chiếc ô hồng làm bằng chất liệu
tổng hợp sản-xuất-tại Đài Loan in hình những đóa hoa nở rộ.

Cảnh sát lấy lời khai của ông tòa và lập hồ sơ xác nhận khiếu nại về

việc xâm phạm tư gia và cướp tài sản. “Chúng có đe dọa gì không, thưa
ngài?”

“Chúng bắt ông chủ dọn bàn và pha trà,” người đầu bếp trả lời với vẻ

hết sức nghiêm trọng.

Mấy viên cảnh sát bật cười.

Miệng ông tòa mím lại thành một đường thẳng tắp đầy dữ tợn. “Cút

xuống bếp! Bar bar karta rehta hai.”

Đám cảnh sát quét bột lấy vân taỵ khắp nơi, nhặt cái hộp đựng bánh

quy bằng nhựa melamine có dấu vân tay nhờn mỡ paroka bỏ vào túi nhựa.

Họ đo những vết chân bước lên bậc thềm ở hiên nhà, phác hiện ra dấu

vết vài cỡ chân khác nhau: “Có một tên rất cao to và đi giày bara, thưa
ngài.”

Dinh cơ của ông tòa từ lâu đã là đối tượng tò mò của cả vùng, nên cũng

như những kẻ cướp súng, họ tranh thủ dịp này để soi mói một vòng.

Và cũng như bọn cướp, họ không lấy gì làm ấn tượng trước những gì

mình thấy. Họ săm soi sự suy vi của một gia đình khá giả với vẻ hả hê, một
trong số họ còn lấy chân đá vào đường ổng vốn đã lung lay dẫn nước từ con
suối dưới jhora lên, đây đó được băng bó bằng mấy búi giẻ ướt súng. Anh ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.