DI SẢN CỦA MẤT MÁT - Trang 279

Họ ngồi bên nhau, Cha Booty, Bác Potty và Sai, giữa tiếng hát từ một

cuốn băng của Abida Parveen. “Allah hoo, Allah hoo Allah hoo…”Thượng
đế chính là không gian bao la, là thiên nhiên hoang dã, giọng hát khàn khàn
ấy cất lên, vẻ bất cần trước mất mát trong tình yêu. Nó đẩy con người đến
bên bờ vực của mọi sự chịu đựng, và rồi – nó buông tay, buông tay…
Mujhe jaaaane do…” Tự do, ấy là tất cả những gì con người cần phải khát
khao. Nhưng Cha Booty chẳng hề an tâm trước lời hứa của Bác Potty, vì cha
phải thừa nhận rằng ông bạn của mình là một lão bợm nhậu không đáng tin
cậy. Bác ta mà say thì chuyện gì cũng có thể xảy ra, cái gì bác cũng dám ký,
nhưng chung quy lỗi vẫn là ở Cha Booty: sao Cha lại không xin hộ chiếu Ấn
Độ cơ chứ? Vì như thế cũng ngớ ngẩn chẳng khác gì việc KHÔNG xin hộ
chiếu Mỹ hay Thụy Sĩ ư? Cha thấy lòng hụt hẫng, thấy căm ghét sự phục
tùng của bản thân trước những quan niệm của thế giới này, ngay cả khi cha
bất đồng với chúng.

Một chú chồn mongoose lủi đi như nước trên bụi cỏ, lẫn trong sắc màu

của đêm tối, chỉ có sự chuyển động là làm lộ nó.

Tim Sai căng lên vì giận giữ. Đây là lỗi của Gyan, nàng tự nhủ. Đây

chính là điều anh ta đã gây ra và những người như anh ta đang gây ra nhân
danh chính nghĩa và giáo dục, nhân danh bệnh viện cho người Nepal, nhân
danh những vị trí lãnh đạo. Cuối cùng, Cha Booty, Cha Booty đáng mến,
người nói thẳng ra đã đóng góp cho sự phát triển của vùng đồi này nhiều
hơn bất kỳ người dân địa phương nào, dù không hề hò hét hay vung dao
động kiếm, Cha Booty sẽ bị đem hiến tế.

Dưới thung lũng, trời đã về đêm, những ngôi nhà vách đất xù xì rêu

phủ đã lên đèn, đêm tối mơn mởn ngát hương vươn ra, xòe rộng tán lá của
mình. Ba người bọn họ ngồi uống Old Monk, dõi theo một màu đen từ từ leo
qua ngón chân, qua đầu gối họ, những bóng đen hình lá bắp cải lan ra, chạm
lên má, lên mũi và bao trùm khuôn mặt họ. Màu đen leo qua đỉnh đầu họ và
nuốt chửng dãy Kanchenjunga đang bừng lên lần chót một màu hồng gợi
dục trơ trẽn… mỗi người bọn họ lặng im nhớ về biết bao buối tối họ đã ngồi
bên nhau như lúc này đây… ai mà ngờ được những giây phút ấy sắp đến hồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.