DI SẢN CỦA MẤT MÁT - Trang 280

kết thúc. Chính ở nơi đây Sai đã được thấy sự gặp gỡ của âm nhạc, rượu và
tình bạn có thể tạo nên một nền văn minh vĩ đại nhường nào. “Khoái đến thế
này là cùng, bạn ạ…” Bác Potty sẽ nâng ly và nói vậy trước khi cạn chén.

Ở châu Âu có những khán phòng sẽ sớm đón Cha Booty trở lại, những

nhà hát opera nơi âm nhạc nhào nặn hết thảy khán giả thành một trái tim duy
nhất của nỗi buồn hay sự hân hoan, nơi tiếng vỗ tay ào lên như thác đổ…

Nhưng liệu người ta có cảm thấy những gì họ cảm thấy ở chốn này

không? Lửng lơ giữa lưng chừng núi, những con tim hai nửa vơi đầy, khắc
khoải mong chờ vẻ đẹp, nét thanh khiết giờ đã quá đỗi thân quen. Với một
nỗi niềm đắm đuối dành cho những người thân yêu, cho thế giới bao la, hay
cho những thế giới khác bên ngoài thế giới này…

Sai nhớ lại cảm giác mơ hồ về những gì nàng thực sự khát khao vào

những ngày mới đến Cho Oyu, và chỉ có duy nhất nỗi khát khao ấy đồng
vọng lại trong tâm linh đau đớn của nàng. Nỗi khát khao giờ đã ra đi, nàng
tự nhủ, chỉ có niềm đau là dường như đã tìm thấy mảnh đất màu mỡ cho
mình. Tâm trí nàng trở lại cái ngày xảy ra vụ cướp súng ở ChoOyu– khi tất
cả bắt đầu trở nên tồi tệ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.