DI SẢN CỦA MẤT MÁT - Trang 400

rằng nàng có thể tạo dựng một hạnh phúc nhỏ nhoi của riêng mình và sống
bình yên trong đó.

Nhưng điều gì sẽ xảy ra ở Cho Oyu?

Người đầu bếp sẽ lọ mọ quay về cái xó của mình…

Ông tòa sẽ trở về phòng…

Suốt đêm trời sẽ đổ mưa. Cứ như thế, tạnh rồi mưa, mưa rồi tạnh, dữ

dội đến mức chỉ có sự bạo liệt của đất khi đáp trả đợt tấn công vũ bão ấy là
sánh kịp. Một màu xanh nhục cảm hoang sơ sẽ tháo cũi xổ lồng; thị trấn sẽ
lở xuống chân đồi. Chậm rãi, cần cù như đàn kiến, một lần nữa con người sẽ
tái tạo đường đi, văn minh và chiến tranh, chỉ để chúng lại bị quét sạch đi
lần nữa…

Một bình minh mới sẽ hé nở, không đen thì xanh, không trong trẻo thì

u ám. Bữa sáng, bữa trưa. Ông tòa sẽ ngồi bên bàn cờ, và đến 4:30, không
cần nghĩ ngợi, theo thói quen ông sẽ mở miệng và lên tiếng gọi, như bao lần
vẫn thế, “Panna Lal, dọn trà đi.”

Và lúc nào cũng có đủ cả món ngọt lẫn món mặn…

Sai đứng đó…

Nàng nghĩ về cha mình và chương trình không gian. Nàng nghĩ về hết

thảy những cuốn tạp chí Địa lý Quốc gia, những sách vở mình đã đọc. Về
cuộc hành trình của ông tòa, của người đầu bếp, của Biju. Về quả địa cầu
quay quanh trục.

Và nàng thấy le lói một tia sức mạnh.

Nghị viện của bầy ếch lạc quan tiếp tục hòa ca, cả khi một tia sáng yếu

ớt màu hổ phách ló dạng ở đằng Đông lúc cơn mưa dần ngớt.

Sau lưng Sai, Cho Oyu vẫn chìm trong bóng tối. Nàng không còn nghe

tiếng họ ở trong nhà. Ông tòa mệt nhoài nằm vật trên giường. Người đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.