DI SẢN CỦA SỐ CHÍN - Trang 30

Con Chimæra kia nhẹ nhàng ngoạm đũng quần tôi và kéo tôi lại xuống

lớp bùn.

Tôi thọc tay xuống bùn, rồi ném hai vốc bùn vào đám Chimæra, chỗ bùn

trúng vào mõm chúng. Chúng lại hú lên.

Đứng dậy nhanh chóng, tôi chạy về hướng chúng tôi vừa tới. Đám

Chimæra chạy theo tôi băng qua cánh rừng. Có thể tôi không nhớ được
Lorien, nhưng hình hài nhỏ bé này của tôi lại biết nó rất rõ. Tôi chỉ là kẻ
chứng kiến trong khi nhìn chính mình hồi bé chạy qua đám cỏ cao ngang
gối, đôi chân trần biết khi nào nên nhảy để tránh bị vấp ngã.

Một đám lửa trại xuất hiện phía trước. Ngồi cạnh nó là một người đàn

ông lực lưỡng với bộ râu đen rậm rạp đang nấu ăn trên đống lửa, ống tay
xắn lên. Bằng cách nào đó tôi biết gương mặt đấy. Ông của tôi.

Bên cạnh ông là một khuôn mặt mới tôi không nhận ra được ngay lập

tức. Anh ta mặc quá đẹp để đi rừng thế này.

Đó là chú Sandor. Tôi đoán là mình chẳng bao giờ nhận ra chú trẻ thế

nào, khi chúng tôi còn ở trên Lorien.

Ông tôi thấy tôi lao tới, mỉm cười và tránh sang một bên. Chú Sandor thì

không chú ý mấy; chú đang dán mắt vào một loại thiết bị di động nào đó.
Có lẽ đang tán tỉnh ai đó trong thành phố về việc đi xem pháo hoa chốc
nữa. Có những thứ sẽ chẳng bao giờ thay đổi.

Tôi đốn ngã chú xuống đất, bùn trên người tôi dính vào chú. Chú kêu lên,

chiếc máy rời khỏi tay chú. Tôi ngồi trên ngực chú, khoanh tay lại.

"Thua rồi nhé", tôi tuyên bố.

"Chưa đâu anh bạn", Chú Sandor đáp, mắt chú sáng rực lên. Chú nắm lấy

nách tôi và nhấc bổng lên, lộn một vòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.