DI SẢN CỦA SỐ CHÍN - Trang 50

"Nghe này", chú tiếp tục. "Chỉ vì cháu có một vận mệnh không có nghĩa

là cháu không thể có một cuộc đời để sống".

"Nó không cảm giác giống thế".

Chú thở dài. "Có lẽ chú đã phạm sai lầm với cháu, giữ cháu cô lập như

vậy. Nếu có thật vậy thì chú xin lỗi. Chú đoán là chú đã quên mất cảm giác
khi mình còn trẻ như thế nào"

Chú Sandor bóp trán, cố tìm từ để nói.

"Chú có vài, ờm, người bạn kể từ khi chúng ta đến Trái đất".

"Vài người bạn". Tôi khịt mũi nghi ngờ. "Đó là cách chú gọi mấy cô

gái?"

"Sao cũng được",chú Sandor nói với một tiếng ho trước khi huých tôi

một cái. "Con người có thể là một sự tiêu khiển đáng mong đợi, đó là
những gì chú định nói".

"Cháu không cần sự tiêu khiển", tôi nói mỉa mai và đá cái máy bay.

"Cháu có các trò chơi điện tử. Và đám robot đồ chơi này rồi".

"Đó không phải là vấn đề chú nói tới",chú Sandor tiếp tục. "Tiêu khiển,

đó là từ không thích hợp cho việc này. Họ cũng có thể là một sự nhắc nhở.
Sự nhắc nhở về những gì ta đang làm, tại sao chúng ta ở đây và chiến đấu,
nó có nghĩa gì đó. Chúng ta có thể có cuộc sống riêng, Chín à. Khi chúng ta
thắng cuộc chiến này - và chúng ta sẽ thắng - cháu có thể thực sự là
Stanley. Hoặc ai đó cũng được. Cháu có thể là bất cứ ai nếu cháu muốn".

Tôi liếc nhìn khắp thành phố. Ngoài đó, đâu đó là lũ Mogadorian. Ngay

cả khi đứa ở bờ hồ vừa rồi là đứa duy nhất ở Chicago thì vẫn còn những
đứa khác ngoài đó. Săn lùng tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.