DỊ THẾ ĐẠI LÃNH CHỦ - Trang 1490

“Cũng thuộc về ngươi.” Rhys nắm tay Tống Mặc, nhẹ cắn ngón tay y

một cái, “Thuộc về chúng ta.”

Nụ hôn nhẹ đặt lên môi Tống Mặc, xoay chuyển ve vuốt, nhiệt tình cẩn

thận như muốn nuốt chửng tất cả được ẩn giấu sau sự dịu dàng, đầu lưỡi
linh hoạt tách mở đôi môi, lướt qua hàm răng trắng tuyết, kéo lưỡi Tống
Mặc cùng nhau múa may, tê dại, run rẩy, và cảm giác được yêu thương, đều
dung hóa vào trong nụ hôn dịu dàng này.

Không mang một chút cường thế xâm lược nào, chỉ là dịu dàng bảo vệ

và thương yêu người trong lòng. Rhys chưa từng biết mình sẽ thích một
người như thế, yêu y, muốn trao tất cả những thứ tốt nhất trên thế gian cho
y.

Tống Mặc chậm rãi híp mắt lại, tay gác lên vai Rhys, ôm chặt, y biết,

mình đã trầm mê trong sự dịu dàng này, không thể tự cứu.

Lão John đi rồi trở lại đứng ngoài cửa, cánh tay gõ cửa dừng lại giữa

không. Qua một lúc, quản gia rút tay lại, quay người đi qua hành lang dài,
ngẩng đầu lên, nhìn tranh màu mà địa tinh và chu nho tỉ mẩn vẽ trên nóc
nhà, lão John đột nhiên trở nên thư thái.

Nếu lãnh chủ đại nhân đã thích, ông còn tính toán cái gì?

Bảo vệ hài tử của y, bảo vệ Grilan, đây không phải là lời ông từng hứa

với người mình yêu sao?

Nhớ tới thanh niên tóc đen đó, vẻ mặt lão John bất giác trở nên nhu hòa

đi. Hơn một ngàn bảy trăm năm rồi, thời gian, thì ra đã trôi qua lâu như thế
rồi sao?

Ông muốn gặp y rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.