ĐI TÌM ALASKA - Trang 108

Chạy đi chạy đi chạy đi chạy đi chạy đi. Nhưng cơ thể tôi không cử động
đến khi nghe Takumi khẽ-hét-lên, “Đi mau đi mau đi mau đi chết tiệt mau.”

Và chúng tôi bỏ chạy.

Ba giây sau, một tràng lốp bốp nổ ra. Nghe chúng, với tôi, giống như

tiếng súng tự động trong trò Decapitation, ngoại trừ việc chúng lớn hơn.
Chúng tôi đã chạy xa cỡ hai mươi bước rồi, và tôi tưởng màng nhĩ của mình
sắp thúng.

Tôi nghĩ: Chà, chắc chắn ổng sẽ nghe thấy.

Chúng tôi băng qua sân bóng và chạy vào rừng cây, lao vút lên đồi với

định hướng mơ màng. Trong bóng tối, những nhành cây gãy và những tảng
đá phủ rêu xuất hiện vào những lúc không ngờ nhất, và tôi trượt chân và té
ngã liên tiếp và lo rằng Đại Bàng sẽ bắt kịp, nhưng tôi cứ gượng dậy và chạy
kế Takumi, xa khỏi dãy phòng học và kí túc xá. Chúng tôi chạy như dân thầu
cần sa. Tôi chạy như một con báo đốm. À thì, như một con báo đốm hút rất
nhiều thuốc. Và rồi, sau đúng một phút chạy hộc tốc, Takumi dừng lại và mở
bung ba-lô.

Đến lượt tôi đếm ngược. Tôi nhìn chằm chằm đồng hồ. Sợ chết khiếp.

Bây giờ chắc chắn ổng đã ra ngoài. Chắc chắn ổng đang chạy. Không biết
ổng chạy nhanh không. Ông già khú đế, nhưng ổng sẽ tức điên.

“Năm bốn ba hai một,” và tiếng xèo. Lúc đó chúng tôi không dừng lại, chỉ

chạy, vẫn hướng về phía tây. Thở dốc. Tôi tự hỏi mình có thể tiếp tục suốt ba
mươi phút không. Pháo hoa phát nổ.

Tiêng lốp bốp ngưng bặt, và một giọng nói gào to, “DỪNG LẠI NGAY!”

Nhưng chúng tôi không dùng lại. Dừng lại không có trong kế hoạch.

“Tao là con quỷ cáo,” Takumi thì thầm, với cậu ta và với tôi. “Không ai

bắt được con cáo.”

Một phút sau, tôi ngồi xuống đất. Takumi đếm ngược. Ngòi lửa cháy

bừng. Chúng tôi lại chạy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.