ĐI TÌM ALASKA - Trang 110

Nên tôi khuỵu xuống, đốt pháo, và chúng tôi bỏ chạy. Giờ chúng tôi đang

chạy qua một bãi đất trống, và nếu Đại Bàng đang đuổi ở phía sau, ổng có
thể thấy chúng tôi. Chúng tôi chạy tới phần phía nam của cái hồ và bắt đầu
chạy dọc bờ. Cái hồ không lớn lắm-có lẽ chừng một phần tư dặm, nên chúng
tôi không phải chạy lâu trước khi nhìn thấy nó.

Con thiên nga.

Nó bơi về phía chúng tôi như bị quỷ nhập. Cánh nó đập điên cuồng, và rồi

nó đã ở trước mặt chúng tôi ở trên bờ, phát ra tiếng kêu không giống với thứ
gì trên đời, như phần tệ nhất của tiếng thở giãy chết và phần tệ nhất của
tiếng con nít khóc, và không còn cách nào khác, nến chúng tôi chỉ biết cắm
đầu chạy. Tôi đâm sầm vào con thiên nga khi chạy hết tốc lực và thấy nó cắn
vào mông mình. Rồi tôi chạy khập khễnh thấy rõ, vì mông tôi nóng như lửa
đốt, và tôi nhủ thầm, nước dãi thiên nga có quái gì mà nóng dữ vậy?

Dải pháo thứ hai mươi ba là pháo xịt, làm phí mất của chúng tôi một phút.

Vào khoảnh khắc ấy, tôi rất cần một phút. Tôi đang ngắc ngoải. Cảm giác
phỏng rộp ở mông bên trái đã chuyển thành cơn đau nhức dữ dội, buốt hơn
thập phần mỗi lần chân trái tôi đáp đất, nên tôi chạy như một con linh dương
bị thương đang cố trốn khỏi một bầy sư tử. Tốc độ của chúng tôi, không cần
nói, đã giảm thiểu đáng kể. Chúng tôi không còn nghe thấy Đại Bàng từ khi
băng qua hồ, nhưng tôi không nghĩ ổng đã quay lại. Ổng đang cố dụ chúng
tôi mất cảnh giác, nhưng sẽ chẳng ích gì. Đêm nay, chúng tôi bất bại.

Kiệt sức, chúng tôi dừng lại khi còn ba dải pháo và mong rằng mình đã

câu giờ đủ cho Đại Tá. Chúng tôi chạy thêm vài phút đến khi tìm thấy gò đất
của con lạch. Trời tối om và im lặng đến nỗi dòng chảy tí hon dường như
đang thét gào, nhưng tôi vẫn nghe được tiếng thở dốc dồn dập của chúng tôi
trong lúc đổ sụp xuống nền đất ẩm ướt và đá cuội bên cạnh con lạch. Chỉ khi
dừng lại tôi mới quay sang nhìn Takumi. Mặt và tay của cậu ta đều trầy
xước, đầu con cáo giờ che sụp bên tai trái cậu ta. Nhìn qua tay của mình, tôi
mới nhận ra máu đang chảy từ những vết cắt sâu hơn. Đã có, giờ tôi mới
nhớ, vài bụi thạch nam đầy gai, nhưng tôi không thấy đau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.