ĐI TÌM ALASKA - Trang 111

Takumi nhổ gai khỏi chân. “Con cáo mệt thấy mồ,” cậu ta nói, đoạn bật

cười.

“Con thiên nga cắn mông tao,” tôi bảo cậu ta.

“Tao thấy rồi.” Cậu ta mỉm cười. “Có chảy máu không?” tôi đút tay vào

quần để kiểm tra. Không có máu, nên tôi hút thuốc ăn mừng.

“Nhiệm vụ hoàn thành,” tôi nói.

“Bé Bự, bạn tao ơi, chúng ta vô đối.”

Chúng tôi không biết mình đang ở đâu, vì con lạch chảy dài quanh khuôn

viên, nên chúng tôi lần theo bờ đá chừng mười phút, phát hiện ra mình đi
nhanh gấp đôi chạy, và rồi rẽ trái.

“Trái, mày nghĩ thế à?” Takumi hỏi.

“Tao mù đường rồi,” tôi đáp.

“Con cáo chỉ về bên trái. Nên rẽ trái.” Và, đúng thật, con cáo dẫn chúng

tôi về ngay chuồng bò.

“Các anh không chao!” Lara nói khi chúng tôi đi tới. “Em lo lắm. Em

thấy Đại Bàng ra khõi nhà. Ổng mặc áo ngủ. Nhìn ổng tức điên.”

Tôi nói, “Chà, nếu lúc đó ổng đang điên, thì giờ anh chẳng muốn gặp ổng

chút nào.”

Chao hai anh đi lâu vậy?” em hỏi tôi.

“Bọn anh đi đường vòng,” Takumi nói. “Hơn nữa, Bé Bự đi như một bà

già bị bệnh trĩ vì bị thiên nga cắn vào mông. Alaska với Đại Tá đâu?”

“Em không biết,” Lara nói, và rồi chúng tôi nghe tiếng bước chân từ xa,

tiếng lẩm bẩm và bẻ cành. Ngay lập tức, Takumi chộp lấy túi ngủ và ba-lô
của chúng tôi và giấu chúng sau đống cỏ khô. Ba đứa tôi chạy ra sau chuồng
bò đến bãi cỏ cao ngang hông rồi nằm xuống. Ổng lẩn theo tụi mình đến
chuồng bò,
tôi nghĩ. Tụi mình đã làm hỏng chuyện.

Nhưng rồi tôi nghe tiếng Đại Tá, rõ ràng và bực bội, gã nói, “Vì danh

sách nghi phạm sẽ mất bớt hai mươi ba đứa! Sao mày không thể làm theo kế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.