ĐI TÌM ALASKA - Trang 112

hoạch hả? Lạy Chúa, mọi người đâu rồi?”

Chúng tôi trở lại chuồng bò, hơi lúng túng vì đã quá khích. Đại Tá ngồi

xuống một kiện cỏ khô, chống tay lên gối, cúi đầu, tay đặt trên trán. Suy
nghĩ.

“À, dù sao thì, bọn ta chưa bị bắt. Được rồi, trước tiên,” gã nói mà không

ngẩng đầu lên, “nói với tao là mọi việc đã diễn ra suôn sẻ đi. Lara?”

Em bắt đầu nói. “Vâng. Tốt ạ.”

“Em nói cụ thể hơn được không, làm ơn?”

“Em nàm như tờ giấy anh chỉ. Em ở lại sau nhà của Đại Bàng đến khi

thấy ổng đuổi theo Miles và Takumi, và rồi em chạy ra sau kí túc xá. Và rồi
em chui qua cữa sỗ vào phòng Keveen. Rồi em đỗ đồ vô gel và dầu xả, và
rồi em nàm y chang với phòng của Jeff và Longwell.”

“Đổ?” Tôi hỏi.

“Thuốc nhuộm công nghiệp số năm màu xanh không pha loãng,” Alaska

nói. “Mình mua nó bằng tiền bán thuốc lá cho cậu. Đổ nó lên tóc ướt, và nó
sẽ không phai trong vài tháng."

“Bọn mình nhuộm tóc xanh cho tụi nó?”

“À, đúng hơn là,” Đại Tá nói, vẫn nhìn xuống đùi, “tụi nó sẽ tự nhuộm tóc

xanh. Nhưng chúng ta đã giúp tụi nó một tay. Tao biết mày và Takumi làm
tốt, vì tụi tao ở đây và tụi mày ở đây, nên mày đã hoàn thành công việc. Và
tin tốt là ba thằng khốn dám chọc phá chúng ta nay đã có sổ liên lạc báo
rằng tụi nó sắp rớt ba môn.”

“Ố ồ. Tin xấu là gì ạ?” Lara hỏi.

“Ôi, coi nào,” Alaska nói. “Tin tốt khác là trong lúc Đại tá lo rằng mình

đã nghe thấy gì đó rồi chạy vào rừng, chị đã bảo đảm rằng hai mươi đứa
Chiến Binh Ngày Thường khác cũng có sổ liên lạc được gửi về. Chị in bảng
điểm ra cho tất cả bọn chúng, nhét chúng vô phong bì in trong ngày ở
trường, rồi bỏ chúng vào hòm thư.” Cô ấy quay sang Đại Tá. “Cậu đi lâu
thật đấy,” cô ấy bảo. “Đại Tá bé nhỏ: rất sợ bị đuổi học.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.