ĐI TÌM ALASKA - Trang 114

“Phải,” Takumi tán thành. “Nó là thằng cùi bắp. Kiểu, nó đã cố giết mày

còn gì.”

“Ừa, tao đoán thế,” tôi thừa nhận.

“Ở đây có nhiều đứa vậy lắm,” Alaska nói tiếp, vẫn tức tối. “Cậu biết

không? Đám búp bê bơm hơi lắm tiền.”

Nhưng dù Kevin đúng là đã cố giết tôi các thứ, hắn cũng không đáng để

bị ghét bỏ. Ghét mấy đứa ngầu ngầu rất tốn sức, và tôi đã từ bỏ chuyện đó tù
rất lâu rồi. Với tôi, trò này chỉ là trả đũa cho một trò trước đó, như Đại Tá đã
nói, quậy tung một trận. Nhưng với Alaska, dường như đấy là một thứ khác,
một thứ gì đó sâu xa hơn.

Tôi muốn hỏi cô ấy về điều đó, nhưng cô ấy nằm xuống lại phía sau đống

cỏ khô, lần nữa hóa vô hình. Alaska đã nói xong, và khi cô ấy nói xong, thế
là hết. Chúng tôi không dỗ dành cô ấy suốt hai giờ, đến khi Đại Tá bật nắp
một chai rượu. Chúng tôi chuyền cái chai cho nhau đến khi tôi có thể cảm
thấy nó trong dạ dày, chua và ấm.

Tôi muốn thích rượu nhiều hơn thực tế (vốn là mong ước trái ngược với

cảm xúc của tôi về Alaska). Nhưng đêm đó, chai rượu rất tuyệt, và hơi ấm
của nó trong dạ dày lan tràn khắp người tôi. Tôi không thích thấy mình ngu
ngốc hoặc mất kiểm soát, như tôi thích cách rượu làm cho mọi thứ (cười,
khóc, tiểu tiện trước mặt bạn bè) dễ dàng hơn. Sao chúng tôi lại uống? Với
tôi, đấy chỉ là trò vui, đặc biệt là khi đứng trước nguy cơ bị trục xuất. Ưu
điểm về hiểm họa trục xuất thường trực ở Culver Creek là việc nó làm tăng
cảm hứng cho từng phút giây lén lút. Khuyết điểm, dĩ nhiên, là khả năng bị
đuổi học thật sự.

hai ngày trước

SÁNG HÔM SAU TÔI DẬY SỚM, môi khô khốc và hơi thở hiện rõ

trong bầu không khí lạnh băng. Takumi đem theo bếp cắm trại trong ba-lô,
và Đại Tá đang khom người trước nó, hâm nóng cà phê uống liền. Mặt trời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.