ĐI TÌM ALASKA - Trang 52

“Đấy là giây phút ngầu xị đầu tiên của mày!” Đại Tá bật cười. “Nhưng

đúng là tao đã đưa mày một mục tiêu dễ dàng. Vậy đó. Làm tốt lắm.”

Xui cho Culver Creek Vô Danh, chúng tôi không đấu với trường đui điếc.

Chúng tôi đấu với một trường dòng nào đấy ở dưới phố Birmingham, một
đội đầy những thằng khỉ đột bự con râu ria xồm xoàm và cực ghét chuyện bị
đánh mà không trả đũa.

Cuối hiệp đầu tiên: 20-4

Và đấy là lúc cuộc vui bắt đầu. Đại Tá dẫn đầu mọi lời cổ vũ.

“Bánh bắp!” gã hét to.

“THỊT GÀ!” đám đông đáp trả.

“Cơm!”

“ĐẬU!”

Và rồi, tất cả đồng thanh: “ĐIỂM SAT CỦA TỤI TAO CAO HƠN.”

“Lên lên lên là lên nóc nhà!” Đại Tá gào toáng lên.

“RỒI TỤI MÀY SẼ LUỒN CÚI BỌN TA!”

Đội cổ động đối thủ cố độp lại câu của chúng tôi bằng “Mái nhà, mái nhà,

mái nhà đang bắt lửa! Cứ say sưa đi rồi xuống địa ngục cho chừa,” nhưng
chúng tôi lúc nào cũng trội hơn tụi nó.

“Bán!”

“MUA!”

“Đổi!”

“CHÁC!”

“TỤI MÀY BỰ HƠN, NHƯNG BỌN TAO GIỎI HƠN!”

Mỗi khi đội khách mời được ném phạt trên hầu hết các sân banh của cả

nước, cổ động viên sẽ rất ồn ào, hò hét và giẫm chân. Chẳng tác dụng gì, vì
tuyển thủ đã học được cách lọc tiếng ồn. Ở Culver Creek, chúng tôi có chiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.