ĐI TÌM ALASKA - Trang 59

“Bé Bự?” cô ấy lại hỏi.

“Đây, được rồi.” Tôi móc từ ví ra năm đô-la, và Alaska đưa tôi một gói

hai mươi điếu Marlboro Lights. Tôi biết mình sẽ hút chừng năm điếu, nhưng
chừng nào tôi còn trợ cấp cho vụ hút hít này, Đại Tá sẽ không tấn công tôi vì
cái tội con nhà giàu, một thằng Chiến Binh Ngày Thường không tình cờ
sống ở Birmingham.

Chúng tôi kéo theo Takumi đến bờ hồ, nấp sau mấy cái cây, cười khanh

khách. Đại Tá nhả vòng khói, và Takumi bảo trông chúng thật “tự phụ,”
trong khi Alaska di tay theo vòng khói, chọc thủng chúng như con nít làm
nổ bong bóng.

Rồi chúng tôi nghe tiếng một nhành cầy gãy. Có thể là một con hươu,

nhưng Đại Tá vẫn bỏ chạy. Giọng nói vang lên ngay phía sau chúng tôi,
“Không được chạy, Chipper,” và Đại Tá đứng yên, quay lại, rồi bối rối trở
về chỗ chúng tôi.

Đại Bàng chậm rãi đi về phía chúng tôi, môi ổng trề ra giận dữ. Ổng mặc

áo sơ-mi trắng và thắt cà-vạt đen, như mọi khi. Ổng lần lượt quăng cho từng
đứa Ánh Mắt Kết Tội.

“Mấy trò bốc mùi như một cánh đồng thuốc lá đang cháy ở Bắc

Carolina,” ổng nói.

Chúng tôi đứng im. Tôi thấy tệ hại vô cùng, như thể vừa bị bắt gặp đang

trốn khỏi hiện trường giết người. Ổng sẽ gọi cha mẹ tôi sao?

“Tôi sẽ gặp mấy trò ở Ban Bồi Thẩm vào năm giờ ngày hôm sau,” ổng

tuyên bố rồi bỏ đi. Alaska khom người nhặt điếu thuốc mình vừa vất đi và
hút tiếp. Đại Bàng quay phắt lại, giác quan thứ sáu của ổng phát hiện được
Thái Độ Bất Phục Trước Nhà Cầm Quyền. Alaska quăng điếu thuốc xuống
rồi giẫm lên nó. Đại Bàng lắc đầu, và dù ổng đang điên tiết, tôi thề là mình
đã thấy ổng cười.

“Ông quí mình,” Alaska nói với tôi trong lúc trở về kí túc xá. “Ông cũng

quí tất cả các cậu. Nhưng ổng yêu trường hơn. Thế mới nên chuyện. Ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.