ĐI TÌM ALASKA - Trang 66

Tôi muốn ghét bỏ Jake, dĩ nhiên, nhưng trong lúc nhìn họ ở bên nhau,

cười nói và lần mò khắp người nhau, tôi đã không ghét bỏ anh ta. Tôi muốn
trở thành anh ta, hẳn rồi, nhưng tôi cố nhớ lại rằng mình đang vờ hẹn hò với
người khác.

Siêu sao của học viện Harsden là một gã Goliath cao hai mét tên Travis

Eastman mà mọi người kể cả mẹ hắn, tôi nghi vậy gọi là Quái Thú. Lần đầu
tiên Quái Thú được ném phạt, Đại Tá đã không kìm được mà chửi thề trong
lúc khích tướng:

“Mày nợ bố mày tất cả đấy, thằng mọi rợ khốn kiếp, ngu đần!”

Quái Thú quay lại và liếc gã, Đại Tá suýt nữa là bị đuổi sau lần ném phạt

đầu tiên, nhưng gã cười với trọng tài và nói, “Xin lỗi!”

“Trận này tao muốn ở lâu hơn,” gã nói với tôi.

Mở đầu trận thứ hai, với đội Creek thất thế trước tỉ số cách biệt khá bất

ngờ là hai mươi bốn điểm và Quái Thú đang đứng ở biên ném phạt, Đại Tá
nhìn Takumi và nói, “Tới giờ rồi.” Takumi cùng Đại Tá đứng lên khi đám
đông đồng loạt, "Suỵt...'’

“Tao không biết giờ có phải lúc thích hợp để nói cho mày không,” Đại Tá

gào lên với Quái Thú, “nhưng Takumi đây đã bắt bồ với bạn gái mày ngay
trước trận đấu.”

Cả khán phòng bật cười ngoại trừ Quái Thú, gã rời khỏi vạch ném và bình

thản cầm bóng tiến về phía chúng tôi.

“Tao nghĩ giờ chạy được rồi,” Takumi đề nghị.

“Tao chưa bị đuổi mà,” Đại Tá trả lời.

“Gặp mày sau,” Takumi nói.

Tôi không biết ấy là vì nỗi lo chung khi hẹn hò (dù bạn gái trên danh

nghĩa đang ngồi cách tôi những năm người) hay nỗi lo cụ thể về chuyện bị
Quái Thú nhìn trừng trừng về phía mình, nhưng vì lẽ gì đó, tôi đã bỏ chạy
theo Takumi. Tôi tưởng hai thằng đã thoát nạn trong lúc quẹo ra khỏi hàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.