ĐI TÌM ALASKA - Trang 67

ghế, nhưng rồi tôi nhìn thấy, trong góc nhìn của mình, một khối cam đang
dần trở nên lớn hơn, lớn hơn, như mặt trời lao vun vút về phía tôi.

Tôi nghĩ: Mình nghĩ nó sẽ đập trúng mình.

Tôi nghĩ: Mình phải né thôi.

Nhưng giữa thời gian nghĩ và làm, bóng đã đập vào một bên mặt tôi. Tôi

ngã xuống, gáy đập mạnh xuống sàn. Sau đó tôi đứng lên ngay lập tức, ra vẻ
không sao, rồi rời khỏi phòng.

Danh dự đã giúp tôi gượng dậy trong phòng thể thao, nhưng ngay sau khi

ra ngoài, tôi đã ngồi phịch xuống.

“Tao bị chấn động não rồi,” tôi tuyên bố, hoàn toàn chắc chắn vào kết quả

tự chẩn đoán.

“Mày ổn mà,” Takumi nói trong lúc chạy bổ về phía tôi. “Mau biến khỏi

đây trước khi tụi mình bị giết.”

“Tao xin lỗi,” tôi nói. “Nhưng tao không đứng nổi. Tao bị chấn động não

dạng nhẹ.”

Lara chạy ra và ngồi xuống cạnh tôi.

“Anh không sao chứ?”

“Anh bị chấn động não,” tôi đáp.

Takumi ngồi với tôi và nhìn vào mắt tôi. “Mày biết chuyện gì đã xảy ra

với mày không?”

“Quái Thú ném trúng tao.”

"Mày biết mình đang ở đâu không?”

“Một cuộc hẹn hò ba cặp rưỡi.”

"Mày khỏe re,” Takumi kết luận. ‘‘Đi thôi.”

Rồi tôi ngả người về trước và nôn ra quần của Lara. Tôi không thể giải

thích vì sao mình đã không ngả ra sau hay sang một bên. Tôi ngả về trước và
chĩa thẳng miệng về phía cái quần jean của em, một chiếc quần jean tuyệt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.