ĐI TÌM ALASKA - Trang 88

thích kiểu tóc ấy. Tụi nó để mấy chai dưỡng tóc ở đây, Bé Bự, vì tụi nó có cả
mớ ở nhà. Cả lũ đều có. Và cậu biết vì sao không?”

“Vì tụi nó muốn bù đắp cho thằng nhỏ bé tí của tụi nó?” Tôi hỏi.

"Ha ha. Không. Đấy là lí do tụi nó là lũ khốn cơ bắp. Tụi nó cuồng đầu

tóc vì tụi nó không đủ thông minh để thích cái gì thú vị hơn. Nên chúng
mình sẽ đánh vào chỗ đau nhất: da đầu.”

“Đượccc… thôii,” tôi nói, không biết chính xác mình phải làm gì để chọc

phá da đầu của người khác.

Alaska đứng dậy và bước tới của sổ rồi cúi xuống thò người ra. “Đừng

nhìn mông mình,” cô ấy bảo, và tôi nhìn mông cô ấy, hiện đang ưỡn ra từ
thắt lưng thon thả. Cô ấy dễ dàng chui ra khỏi cửa sổ hé nửa. Tôi chọn cách
cho chân xuống trước, và khi tôi đặt chân lên đất, tôi ngọ nguậy thân trên ra
khỏi cửa.

“Chà,” Alaska nói. “Trông khó coi quá. Đến Trũng Hút Thuốc thôi.”

Cô ấy rê chân đá bay lớp bụi cam trên đường lên cầu, rê chân y như đang

trượt băng đường trường. Trong lúc lần theo con đường mòn từ cây cầu đến
Trũng, cô dừng lại, quay sang nhìn tôi. “Không biết người ta hay mua thuốc
nhuộm xanh công nghiệp ở đâu nhỉ,” cô nói, đoạn vén một cành cây ra sau
cho tôi.

Bốn mươi chín ngày trước

HAI NGÀY SAU, THỨ HAI, ngày nghỉ chính thức đầu tiên. Tôi bỏ cả

buổi sáng để làm bài thi tôn giáo cuối kì và ghé phòng Alaska vào buổi trưa,
cô ấy đang nằm đọc sách trên giường.

“Auden,” cô ấy cất tiếng. “Lời trăng trối của ông ấy là gì?”

“Không biết. Chưa bao giờ nghe tới ổng.”

“Chưa bao giờ nghe tới” Cậu trai mù chữ đáng thương. Đây, đọc dòng

này ngay.” Tôi đi đến và nhìn xuống ngón trỏ của cô ấy. “Ngươi sẽ yêu tên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.