ĐỊA CUNG RỰC LỬA - Trang 132

"Cậu nghĩ gì?" giọng Piper vẫn bình thĩnh và thậm chí hơn thế. "Rằng

chúng tôi sẽ ở bên nhau mãi mãi như Percy và Annabeth?" Cô nhìn chằm
chằm vào căn nhà trống rỗng, không hẳn là cô nhớ đến những đồ nội thất
trước đây, mà như thể cô đang hình dung nơi này đã di chuyển xong hết.
"Mọi thứ thay đổi. Mọi người thay đổi. Jason và tôi- bọn tôi bắt đầu một
cách kỳ cục. Hera đã làm rối tung suy nghĩ của bọn tôi, khiến chúng tôi
nghĩ chúng tôi chia sẻ một quá khứ nhưng thật ra lại không phải."

"À," ta nói. "Nó nghe như kiểu của Hera."

"Bọn tôi đã chiến đấu chống lại Gaia. Rồi bọn tooidanhff ra hàng

tháng trời tìm kiếm Leo. Rồi cố gắng yên vị ở một ngôi trường, và khoảnh
khắc mà tôi thật sự có thời gian để thở..." Cô do dự, tìm kiếm khuôn mặt
của bọn ta như thể nhận ra cô đang định chia sẻ lí do thật sự, lí do sâu xa,
với những người mà cô không quen biết. Ta nhớ Mellie đã gọi cô là cô gái
tội nghiệp, và cái cách mà nữ thần mây đã không thích nói đến tên của
Jason.

"Dù sao đi nữa," Piper nói, "mọi thứ đều thay đổi. Nhưng bọn tôi ổn.

Cậu ấy ổn. Tôi ổn. Ít nhất... tôi đã như vậy, đến khi chuyện này bắt đầu."
Cô nhìn về phía căn phòng lớn, nơi những người vận chuyển đang mang
những cái nệm ra cửa trước.

Ta quyết định đây là lúc đối mặt với con voi trong can phòng này.

Hoặc đúng ra, con voi trên sân thượng. Hoặc đúng hơn, con voi sẽ ở trên
sân thượng nếu những người vận chuyển không kéo nó ra.

"Chính xác thì chuyện gì đã xảy ra?" Ta hỏi. "Có cái gò trong những

văn kiện màu bồ công anh đó?"

"Như cái này,"Meg nói, kéo từ cái thắt lưng làm vườn của cô một lá

thư gấp gọn chắc đã được lấy từ căn phòng lớn. Với một đứa con của
Demeter, cô bé có những ngón tay vụng về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.