"Tôi ổn," Agave khăng khăng, đi chập chững một cách nguy hiểm.
"Tôi có thể đi được. Hãy đỡ Money Maker."
Một cách lịch sự, Grover đỡ cô ấy.
"Cẩn thận," Meg cảnh báo. "Đừng lắc cô ấy không thì cô ấy sẽ mất tất
cả những cánh hoa."
"Không lắc Money Maker," Grover nói. "Nhớ rồi. Chúc may mắn!"
Grover đi nhanh vào bóng tối cùng vơi hai nữ thần cây vừa đúng lúc
Piper quay lại.
"Họ đi đâu vậy?" Piper hỏi.
Meg giải thích.
Piper nhăn mặt. "Tôi mong họ sẽ thoát ra dễ dàng. Nếu tên lính canh
tỉnh dậy..."
Cô để ý nghĩ trôi đi. "Đằng nào thì, chúng ta tốt hơn hết nên tiếp tục
đi. Hãy cảnh giác. Hãy nhìn xung quanh."
Nói ngắn gọn về việc tiêm caffein nguyên chất vào trong người ta và
gây sửng sốt cho đồ lót, ta không chắc làm thế nào ta có thể trở nên cảnh
giác hơn hay quay đầu xung quanh, nhưng Meg và ta theo sau Piper xuống
dưới hội trường huỳnh quang tồi tệ.
Lại 30 yard nữa, và hành lang mở ra một khoảng không gian mênh
mông trông như...
"Khoan đã," ta nói. "Đây có phải bãi đỗ xe tầng hầm?"
Nó chắc chắn trông giống như vậy, trừ sự vắng mặt hoàn toàn của
những chiếc ô tô. Kéo dài vào trong bóng tối, sàn xi măng đánh bóng được