ĐỊA NGỤC TẦNG THỨ 19 - Trang 120

Chỉ có Nam Tiểu Cầm thì hễ đến tối thứ sáu là lỉnh về nhà, bỏ Xuân Vũ ở
lại. Xuân Vũ vốn sinh ra và lớn lên ở đây, nhưng cô đã từ lâu không còn
nhà mà về nữa. Với cô, ký túc xá này chính là nhà, các bạn cùng phòng
chính là người thân của mình. Nhưng căn nhà này đã bị các u linh chiếm
cứ.

Cô bỗng nghe thấy tiếng gõ cửa. Đã lâu lắm chẳng có ai đến gõ cửa căn
phòng này. Cô vội bước ra mở cửa, thì ra là anh cảnh sát Diệp Tiêu - vị
khách không mời mà đến. Xuân Vũ cúi đầu.

Diệp Tiêu thư thả bước vào, nhìn khắp căn phòng một lượt rồi nói: “Chủ
nhật, lại ngồi nhà một mình, không đi chơi đâu à?”

“Bấy lâu nay tôi bận chuẩn bị luận văn, nên chẳng còn thì giờ nữa.” Thực
ra thì cô chỉ ngồi nghệt ra trong phòng. Kể cũng đúng thôi, gặp phải những
chuyện khó bề tưởng tượng như thế, thì còn tâm trí nào mà đi chơi?
Diệp Tiêu nhìn những cái giường bỏ trống, nói:
“Xuân Vũ, tôi cũng đã biết cả. Ba cô bạn cùng phòng trong vòng hơn chục
ngày, Thanh U thì tự sát, Văn Nhã thì mắc bệnh tâm thần, Tiểu Cầm thì bị
tai nạn giao thông. Hiện nay chỉ còn mình cô...”
“Anh nói đúng, nhưng anh khỏi cần quan tâm, họ hoặc là tự sát hoặc là gặp
tai nạn bất ngờ - không cần anh can thiệp đâu!”. Chẳng rõ Xuân Vũ lấy đâu
ra can đảm, nói với anh cảnh sát những câu rất cứng rắn.
Diệp Tiêu cũng hơi thấy bất ngờ, nghĩ rằng cô gái này đã chín chắn lên rất
nhiều, có lẽ là kể từ sau những trải nghiệm ở cái thôn hẻo lánh nọ. Anh lắc
đầu: “Cô đã khác xưa!”
“Có lẽ tôi đã trở nên mạnh mẽ hơn.”
“Đúng. Nếu một cô gái khác gặp phải tình hình như cô, chắc đã suy sụp
rồi!”
“Xin lỗi, anh Diệp Tiêu đến để hỏi tôi về những điều này à?”
Diệp Tiêu lắc đầu với một ngụ ý sâu xa: “Tất nhiên không phải thế. Cô hãy
kể cho tôi tất cả những điều mình biết, đừng nên bỏ sót một chi tiết nào.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.