ĐỊCH HẬU - Trang 6

tầm mắt của nàng.

Trong hoàng thành, người có đủ tư cách mặc áo, giày thêu hình rồng,

chỉ có một người.... Thân hình Lạc Quỳnh Anh cứng đờ, âm thầm hít một
ngụm khí lạnh.

Gương mặt thanh tú đang cúi thấp chậm rãi ngẩng lên, nàng nhìn thấy

một gương mặt lạnh lùng nghiêm nghị, thân hình cao lớn như cây tùng
đứng lặng hồi lâu, viền áo bên trong được may một lớp lông măng, bên
ngoài khoác một chiếc áo khoác dài màu đen, vạt áo quệt trên mặt đất phủ
đầy tuyết trắng.

Trâm mặc ngọc hình rồng sau đầu nam tử phát ra tia sáng làm người

sợ hãi, đối lập với màu da trắng nõn dịu dàng, dung mạo tuấn tú như tiên
nhân lúc này phủ một tầng sương lạnh, mắt phượng híp lại như lưỡi dao
liếc xuống người đang ở dưới chân hắn.

Lạc Quỳnh Anh giật mình vội vàng thu lại ánh mắt thông minh, cười

ngu nằm rạp người khấu đầu: “Bái kiến Bệ hạ”.

Xui xẻo cực độ! Sao lại lại gặp phải cái tên Nghiêm Tuyển vạn năm

mới bước vào hậu cung một bước, đúng là năm xui xẻo, mọi việc đều
không tốt, đáng giận, xui xẻo~

Nhìn cử chỉ thỉnh an vừa vụng về vừa ngớ ngẩn, khuôn mặt Nghiêm

Tuyển càng lạnh lùng, có thể thấy rõ sự khinh miệt trong mắt phượng.

Người ngu ngốc trước mặt này là Hoàng hậu được hắn sắc phong hai

năm trước.

Lạc Quỳnh Anh, công chúa Đế Cơ không được sủng nước Hoa Lệ.

Hai năm trước, đại quân Kim Lương đánh Hoa Lệ quốc, một quốc gia

suy yếu không phát triển nhưng mỗi lần tiến đánh đều không tiêu diệt được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.