ĐỊCH HẬU - Trang 67

Chẳng lẽ hắn cố ý đối tối với nàng, ôm nàng, hôn nàng, tất cả đều vì

trả thù sự lừa gạt của nàng?

Nghĩ đến đó má Lạc Quỳnh Anh nóng lên, ngực đau đớn như bị xé

rách, nàng cắn môi, khó chịu mắng: “Ngươi hèn hạ, vô sỉ!”.

“Nàng nói trẫm nghe một chút xem trẫm hèn hạ như thế nào, vô sỉ như

thế nào?”. Khuôn mặt tuấn mỹ cười lạnh lại có chút đùa giỡn.

“Vì muốn dò xét ta mà chiếm tiện nghi của ta, đây không phải là hèn

hạ vô sỉ thì là cái gì?”. Cái tên yêu nghiệt đáng hận này!

Nghiêm Tuyển cười nhạo một tiếng: “Nàng là hoàng hậu của trẫm,

trẫm muốn làm thế nào với nàng chẳng được, người trong thiên hạ ai có thể
nói gì!”.

Lạc Quỳnh Anh cắn chặt môi dưới, cảm giác chịu nhục, đáy mắt hiện

lên hơi nước nhưng nàng không muốn yếu thế, nhất là.... Khi nàng hiểu ra
được tất cả những cử chỉ thân mật của hắn cũng chỉ là có ý đồ, không phải
xuất phát từ trong tâm hắn, trong lòng nàng nổi lên sự chua xót.

“Bởi vì ngươi muốn ngăn dân chúng của Hoa Lệ quốc nổi loạn nên

mới lập ta làm Hậu, giữa chúng ta không ai miễn cưỡng ai, không ai can
thiệp vào chuyện của ai, không hỏi han nhau”.

Lồng ngực Nghiêm Tuyển lại bốc lên ngọn lửa khi nhớ tới giọng điệu

thân mật trong thư tín của Cảnh Thừa Nghêu, mắt phượng xinh đẹp phủ
đầy sương lạnh: “Trẫm kém Cảnh Thừa Nghêu ở chỗ nào?”.

Lạc Quỳnh Anh kinh ngạc, há mồm muốn nói rồi lại ngạc nhiên không

nói được gì. Hắn... hắn có ý gì?

Nghiêm Tuyển cười lạnh: “Rốt cuộc nàng và Cảnh Thừa Nghêu có

quan hệ thế nào? Đã từng hứa chung thân? Thề non hẹn biển? Nàng vì hắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.