ĐÍCH NỮ NHỊ TIỂU THƯ - Trang 268

Sau năm mười lăm tuổi Mộ Dung Diệp tòng quân xuất chinh ấy, chưa

đến sáu năm đã lập được vô số chiến công, quân công hiển hách, tướng sĩ
tài ba dưới trướng nhiều vô kể, đến nỗi bây giờ phụ hoàng muốn áp chế
cũng không được, chỉ sợ lần này phụ hoàng triệu Mộ Dung Diệp hồi kinh là
muốn để hắn rời xa biên cương, chậm rãi thu hồi binh lực trong tay hắn.

Bản thân là Thiên tử Đông Dương tương lai, cửu ngũ chí tôn, tự mình

xuất cung nghênh đón, dân chúng thấy hắn lại không có vẻ hưng phấn, mà
Mộ Dung Diệp còn chưa vào thành, dân chúng trong thành lại càng thêm
sùng kính, tôn thờ. Biểu hiện như vậy làm sao hắn có thể không cáu giận.

"Ngũ đệ, Mộ Dung thế tử là xương cánh tay của Đông Dương, rường

cột nước nhà, dân chúng kính yêu hắn cũng là chuyện bình thường." Mắt
Thượng Quan Hạo liếc thấy vẻ cười như không cười trên mặt Thượng Quan
Thành, trong lòng hơn căng thẳng, vội vàng thu liễm vẻ dao động trên mặt,
nghiêm giọng nói.

Thấy trên mặt Thái tử đã mất vẻ khiêm tốn lúc trước, khóe miệng Ngũ

Hoàng tử Thượng Quan Thành nhếch lên, ý cười càng sâu, không thèm để
ý nhướn mày.

Thái tử thấy Thượng Quan Thành không thèm để ý tới lời nói của bản

thân, giận dữ đến tái mặt, đang định nói vài câu châm biếm.

Vân Lãnh Ca đứng ở cửa sổ phía trước quan sát nhất cử nhất động của

đám người Thái tử, mặc dù khoảng cách giữa nàng và người phía dưới khá
xa nhau, nghe không được rõ, nhưng gần đây nàng tu luyện nội công, ngũ
giác có được nâng cao, hơn nữa nàng có thể đọc được khẩu ngữ, những
điều đám thái tử nói nàng cũng có thể nghe được tám chín phần mười.

Vân Lãnh Ca trầm ngâm, nhanh chóng lật mở trí nhớ về Hoàng thất

Đông Dương trong đầu, đáng tiếc trong đầu Vân Lãnh Ca trước đó, ngoại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.