ĐÍCH NỮ NHỊ TIỂU THƯ - Trang 492

không bị che khuất, tầm mắt không lệch khỏi mặt Vân Lãnh Ca nửa phần,
trong giọng nói mang theo vẻ lười nhác cùng không tập trung.

Rõ ràng tối hôm qua mới gặp nàng, nhưng mới qua một ngày, mình lại

có chút nhớ dáng vẻ cắn răng nghiến lợi của nàng, bỏ lại công việc tới xem
mèo con khả ái này một chút.

"Thế tử, tối hôm qua ngài đã phân phó, tiểu nữ chắc chắn sẽ không

phụ nhờ vả, làm xong chuyện, vẫn là mời ngài trở về thôi." Vân Lãnh Ca
vén màn che lên, mượn ánh trăng ngoài cửa sổ chiếu vào nhìn dáng vẻ ngọc
thụ phong lâm của Mộ Dung Diệp.

Nhiệt tình tràn đầy chỉ đổi được một câu trục khách lạnh nhạt, sắc mặt

Mộ Dung Diệp lạnh đi, nơi cổ họng tràn ra một âm điệu trầm thấp, sóng
mắt như tơ, cười nhạt, trong giọng nói ngoài vẻ lười biếng còn mang theo
chút lạnh lẽo không dễ dàng phát hiện: "Lãnh Ca đang đuổi bản thế tử đi
sao?"

Không biết từ lúc nào, Mộ Dung Diệp liền bắt đầu gọi thẳng tên của

mình, còn gọi thân thiết như vậy, Vân Lãnh Ca vô cùng mệt mỏi, không ý
thức được lạnh lẽo trong lời nói của hắn, đang định mở miệng sửa cách gọi
của hắn thì màn che khẽ động, cảm thấy một luồng khí nóng phả vào mặt,
trong khoảnh khắc, Mộ Dung Điệp đã thay đổi vị trí, ngồi trên giường của
nàng, mặt hắn gần như dán sát vào hai má nàng.

Hô hấp Vân Lãnh Ca cứng lại, thấy Mộ Dung Diệp dựa vào gần như

thế, cảm thấy không khí cũng trở nên mỏng manh, ngay cả hô hấp cũng có
chút khó khăn, đôi mắt thanh u kia bao phủ một màn sương mờ, trên mặt
ngọc vô cớ mang thêm lệ khí nhàn nhạt, sửng sốt, Vân Lãnh Ca biết đây là
Mộ Dung Diệp nổi giận, mình vừa mới nói sai gì rồi sao? Hậu tri hậu giác
nhớ tới lệnh trục khách vừa mới nói ra, tâm người này cũng quá nhỏ rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.