ĐÍCH NỮ NHỊ TIỂU THƯ - Trang 698

Hôm nay Vân Lãnh Ca cuối cùng thay la quần màu hồng nhạt thường

ngày bằng váy hồ điệp màu đỏ tươi, chéo quần thêu vài con hồ điệp (bươm
bướm) màu bạc đang vỗ cánh, cánh bướm dùng kim tuyến phác hoạ, cực kỳ
linh động, búi tóc vẫn không quá nhiều đồ trang sức, chỉ cắm một cây trâm
hồ điệp Thanh Ngọc, rủ xuống từng chuỗi trân châu, trong suốt sáng bóng,
tỏa ra ánh sáng nhẹ nhàng.

Thọ yến của ông ngoại, bản thân ăn mặc vui mắt, ông chắc chắn sẽ

thích.

Tầm mắt lão phu nhân khôn khéo tỉ mỉ quan sát Vân Lãnh Ca một lần,

đáy mắt xẹt qua ánh sáng hài lòng, Lãnh Ca càng lớn, dáng vẻ tư thái cũng
ngày càng lộ rõ, mặc dù trong Tướng phủ chỉ có một đứa cháu gái này có
thể mang đi ra ngoài, nhưng binh quý ở chỗ tinh anh, tao nhã như vậy cũng
đủ áp chế các nữ tử khác rồi.

Vân Lãnh Ca thấy lão phu nhân quan sát bản thân giống như xem

hàng hóa, âm thầm nhíu mày.

Lão phu nhân tự mình giúp Vân Lãnh Ca sửa sang lại búi tóc và đồ

trang sức, còn cố ý dặn dò nàng chú ý mọi việc, đến giờ Thìn (7 giờ – 9
giờ), hai người lúc này mới ngồi nhuyễn kiệu đi đến cửa Tướng phủ, mà
lúc này, xe ngựa Tướng phủ đã sớm đợi khoảng nửa canh giờ rồi.

Hai người lên xe ngựa, lão phu nhân thân thiết lôi kéo Vân Lãnh Ca

ngồi ở bên cạnh bà, nắm tay nhỏ bé của nàng nói: “Lãnh Ca, ngươi cảm
thấy Tứ di nương như thế nào?”

“Cháu gái không rõ lắm, Tứ di nương trầm mặc ít nói, rất ít qua lại với

người trong phủ, nhìn qua rất thành thật, dường như chỉ có một thân một
mình.” Trong lòng Vân Lãnh Ca biết lão phu nhân đang thử dò xét, giả vờ
suy tư chốc lát, ‘chân chân thật thật’ nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.