ĐÍCH NỮ NHỊ TIỂU THƯ - Trang 813

không sót một chữ nào, hiện tại hắn còn cố làm ra vẻ huyền bí đến hỏi
mình bận lắm phải không, có khác gì bịt tay trộm chuông [3] đâu?

[3]: tự lừa dối mình, không lừa dối được người (Do tích có kẻ lấy

được quả chuông, mang đi không nổi, bèn dùng vồ đập vỡ để dễ mang, nào
ngờ chuông không vỡ mà tiếng chuông lại vang vọng. Hắn lại sợ mọi người
nghe thấy tiếng chuông sẽ kéo tới, bèn bịt tai lại để khỏi nghe thấy)

"Ừm, ta có một cách tốt, có thể một lần vất vả suốt đời nhàn nhã, giúp

nàng giải quyết vấn đề khó khăn, có muốn ta giúp một tay không?" Đột
nhiên Mộ Dung Diệp mở mắt, trong mắt mang theo nụ cười dịu dàng, nhìn
Vân Lãnh Ca đứng bên giường cách đó không xa, đáy mắt nhu tình cơ hồ
có thể tràn ra nước, giọng nói xuân phong hóa vũ [4]: "Đến đây."

[4]: mưa thuận gió hoà

"Không đi." Vân Lãnh Ca bị cử động cố ý hấp dẫn của Mộ Dung Diệp

đánh trúng tim, chỉ cảm thấy ngực đã tê dại, gương mặt như trân châu hiện
lên một tầng đỏ ửng, nhất thời thân thể có chút không tự nhiên dời đi chỗ
khác, cự tuyệt nhìn vào dung nhan tuyệt mỹ mê hoặc chúng nhân kia.

"Nương tử không đến, vi phu đành phải tự mình đi qua thôi." Mộ

Dung Diệp khẽ than thở, đứng dậy đi đến bên cạnh Vân Lãnh Ca, ôm vai
nàng, ngưng mắt nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn thanh lệ của nàng.

"Chàng mới vừa nói có biện pháp rất hay rốt cuộc là gì hả?" Vân Lãnh

Ca bị ánh mắt như vậy nhìn cả người không được tự nhiên, chỉ cảm thấy
đỉnh đầu sắp bốc khói.

"Hôn ta một cái, ta lập tức nói cho nàng biết." Mộ Dung Diệp chủ

động thân thiết lưu luyến với Vân Lãnh Ca, ngửi trộm mùi hương của nàng.

"Không nói thì thôi, tự bản thân ta thu thập từng cái một, Trường

Thành không phải một sớm một chiều có thể xây xong, tiện nhân cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.