ĐÍCH NỮ NHỊ TIỂU THƯ - Trang 874

ửng hồng, dáng vẻ nhăn nhó, nén cười tránh để nàng thẹn quá hóa giận,
hợp tình hợp lý nói.

Vân Lãnh Ca nắm chặt quả đấm, trong lòng khẩn trương, rất muốn

bảo Mộ Dung Diệp xoay người sang chỗ khác, nhưng sợ hắn cười, do dự
nhìn dung nhan có vẻ mơ hồ của Mộ Dung Diệp do tràn ngập hơi nước,
thầm nghĩ, hắn sẽ không nhìn rõ đâu, nghĩ thế, cộng thêm trong lòng tự
nhủ, lấy hết dũng khí cởi áo trong ra, chậm rãi xuống nước.

Hai mắt Mộ Dung Diệp trợn to, mắt không chớp nhìn chằm chằm

động tác của Vân Lãnh Ca, nội lực hắn thâm hậu, đêm khuya có thể thấy rõ
mọi thứ, càng không nói đến dụ hoặc này? Ngưng mắt nhìn Ca nhi tháo dây
lưng, Mộ Dung Diệp không buông tha bất kỳ phúc lợi nào thuộc về hắn,
cho đến khi cảm giác trong mũi như có một cái gì ấm nóng muốn xông ra,
mới khắc chế bản thân miễn cưỡng dời tầm mắt, đợi cánh mũi khôi phục
bình thường, ánh mắt không dằn nổi nhìn vào bờ thì phát hiện Vân Lãnh Ca
đã xuống nước, đang thoải mái vui vẻ đập bọt nước.

Quả nhiên thoải mái, Vân Lãnh Ca vừa lòng thở ra một hơi, cảm nhận

được nhiệt độ vừa phải mà ôn tuyền phủ lên làn da của mình, nhất thời cả
người ấm áp, khó chịu và mệt mỏi tối hôm qua đã tan đi rất nhiều.

Trong mắt Mộ Dung Diệp toát ra lửa dục, tà mị cười một tiếng, đột

nhiên lặn xuông đáy ao, nhanh chóng bơi đến dưới chân của Vân Lãnh Ca,
lúc nàng bất ngờ không kịp đề phòng, bắt được mắt cá chân bóng loáng của
nàng, sau khi nghe nàng hét lên kinh hãi, Mộ Dung Diệp ôm eo nhỏ của
nàng, nổi lên mặt nước, cười câu hồn đoạt phách.

Vân Lãnh Ca có chút chưa tỉnh hồn vỗ ngực, đang chuẩn bị chỉ trích

Mộ Dung Diệp, ngẩng đầu thấy hắn nhìn chằm chằm vào tay trái, theo ánh
mắt hắn cúi đầu nhìn theo, thoáng chốc kinh hãi, thân thể vội vàng trầm
xuống, che cảnh xuân lộ ra ngoài, cả giận nói: "Mộ Dung Diệp, không được
giở trò lưu manh."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.