ĐÍCH NỮ NHỊ TIỂU THƯ - Trang 935

Dung Diệp là Chiến thần Đông Dương, là cánh tay trụ cột, Vũ Văn Mẫn gả
cho hắn, vừa có thể thỏa mãn tâm nguyện chờ đợi đã lâu của muội ấy, vừa
có thể đạt được mục đích của mình, nhất cử lưỡng tiện, đương nhiên y sẽ
tận lực tác hợp, nhưng không ngờ chuyện đột ngột xảy ra, nhảy ra một
Trình Giảo Kim Vũ Văn Trạch không có đầu óc, chẳng những đẩy tâm sức
y vất vả nghĩ ra về biển đông, hơn nữa khiến y mất đi tiên cơ, không thể
không nhường một bước.

[2] lược tẫn miên lực: lời nói khiêm tốn, dù sức lực nhỏ bé, có hạn

nhưng cũng sẽ dốc hết khả năng có thể để trợ giúp.

"Hoàng huynh...." Hiển nhiên Vũ Văn Mẫn rất bất ngờ với kết quả

này, trong mắt hàm chứa hơi nước và ý tứ cầu khẩn, vô thanh chờ đợi.

Vũ Văn Minh nhíu mày, đi đến chỗ Vũ Văn Mẫn, cưỡng chế kéo tay

nàng ta, dẫn đến chỗ ngồi của Bắc Nguyệt.

Thượng Quan Thành liếc nhìn y phục Vũ Văn Mẫn, lại nghiêng đầu

nhìn cẩm bào màu tím của Mộ Dung Diệp, nhếch miệng cười như có như
không, ánh mắt hứng thú trực tiếp nhìn Vân Lãnh Ca đối diện.

"Hoàng muội không cần quá vui vẻ, nên chú ý hình tượng." Vũ Văn

Minh hàm ý cảnh cáo tàn nhẫn trừng mắt nhìn Vũ Văn Mẫn, giọng nói ôn
hòa.

"Vâng, Hoàng huynh nói đúng." Vũ Văn Minh chính là huynh trưởng

đồng bào của nàng ta, sao nàng ta không hiểu tính y chứ, cho đến bây giờ
không ai có thể xoay chuyển quyết định của y, cho dù trong lòng Vũ Văn
Mẫn đau nhói đến rỉ máu, nhưng gương mặt vẫn duy trì quý khí và lễ độ
mà công chúa một nước nên có.

"Đợi đến sau đại điển sắc phong của Bát Hoàng muội, Bản Hoàng tử

cũng công đức viên mãn, nên trở về Bắc Nguyệt thôi." Thấy cảnh cáo có
tác dụng, Vũ Văn Minh rất hài lòng, vẻ mặt trở nên ấm áp, cười nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.