ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 1115

sức chiến đấu của Minh Trạm sẽ đặc biệt mạnh mẽ. Vẫn tốt hơn năm xưa,
nếu Phượng Cảnh Nam không có ý đưa Minh Trạm đến đế đô thì e rằng
bây giờ Minh Trạm vẫn còn ở Trấn Nam Vương phủ mà sống cuộc sống ru
rú hạnh phúc như lợn.

Nói đơn giản người như thế nếu không bị khi dễ thì sẽ không động não

xuất lực.

Phượng Cảnh Nam bèn khi dễ khích tướng Minh Trạm, với lại, ở trong

mắt của Minh Trạm thì đó cũng không gọi là khi dễ, nhiều nhất chỉ là pha
trò một chút mà thôi.

Minh Trạm đã sớm có đối sách, hắn gọi Lê Băng đến.

Từ khi Lê Băng đi theo Minh Trạm thì lượng công việc cũng không lớn.

Hắn chủ yếu phụ trách an nguy của Minh Trạm, mà Minh Trạm lại là người
cực kỳ để ý đến an nguy của mình, rất hiếm khi xuất môn.

“A Lê, võ công của ngươi thế nào?” Minh Trạm hỏi.

Lê Băng đương nhiên sẽ không khiêm tốn, Minh Trạm nhất thời tỉnh táo

tinh thần, cười hỏi, “Ta nghe nói võ công của ngươi rất tốt, còn có nội lực
và chân khí. Không cần cung tiễn vẫn có thể giết người, chỉ cần khoa tay
múa chân thế này, vút một tiếng, một luồng chân khí được tung ra, có thể
giết chết một con hổ.” Nói đến cuối cùng, Minh Trạm oai phong lẫm liệt
khoa tay múa chân.

Lê Băng tái mặt, ngỡ ngàng nhìn Minh Trạm rồi hỏi, “Thế tử gặp qua

người như vậy rồi sao? Gặp qua võ công như vậy ư?”

“Ừm, ta nghe nói thôi.” Minh Trạm nói chuyện một cách đương nhiên,

“Trong sách nói, võ công cao thủ, hái hoa phóng lá có thể đả thương
người.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.