ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 1135

“Không cần.” Đọc thư của Minh viết thì làm sao mà cơm với nước cho

nổi.

Phượng Cảnh Nam cảm thấy Minh Trạm không phải đang thuật về

chuyện hắn đả hổ như thế nào, mà hoàn toàn là cảnh tượng mà Bàn Cổ khai
thiên lập địa.

Ta nằm trên mặt đất, máu tươi của lão hổ tựa như từng đóa hoa mai, nháy

mắt bao phủ toàn thân của ta.

Phượng Cảnh Nam đứng bên cạnh mà hỏi, “Lúc ấy ngươi còn có thể

nghĩ đến chuyện máu tươi giống như hoa mai hay sao? Còn nháy mắt bao
phủ toàn thân của ngươi, đây không phải là huyết rồi, đây là trời mưa mới
đúng?”

Minh Trạm đáp, “Là huyết vũ.”

Ta rõ ràng là nhìn thấy trong mắt của lão hổ hiện lên vẻ kinh hoàng, sau

đó Hổ vương ngửa mặt lên trời rồi thét to một tiếng, dường như ta còn nghe
thấy nó tru lên một cách không cam lòng, “Không thể nào, không thể nào,
ta làm sao lại có thể chết ở trong tay một phàm nhân!?”

Phượng Cảnh Nam phun một họng trà xuống đất, khóe miệng liên tục

giật giật.

Minh Trạm quay đầu nhìn Phượng Cảnh Nam, “Phụ vương đừng đứng

bên cạnh mà nhìn ta viết thư nữa, phụ vương ở đây làm cho ta mất hết cả
hứng viết thư.”

Phượng Cảnh Nam liếc mắt nhìn mấy trang thư trên bàn rồi thở dài,

“Ngươi mất hứng mà lại có thể viết dài như vậy, nếu có hứng thì không biết
giấy trong hành cung có đủ cho ngươi viết hay không nữa. Ta thấy ngươi
cũng không cần phải viết thư, cứ viết thành tiểu thuyết, ta cũng đã nghĩ sẵn
cái tên cho ngươi rồi, gọi là Đả hổ truyền kỳ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.