Phương đây.” Lại phê phán Vệ vương phi, “Đúng là kiến thức của nữ nhân,
ngươi chỉ cần nghe một chút là được, không cần cho là thật.”
Minh Trạm thở dài, “Nay Việt Hầu chỉ còn một đích nữ, cũng không có
đích tử. Thế hệ của Phương gia đến đời này xem như chặt đứt.”
Phượng Cảnh Nam không hề xúc động, lập tức ngắt lời, “Báo ứng!”
Minh Trạm đành đổi đề tài.
Vệ vương phi đối đãi nữ tử luôn ôn nhu nhẹ nhàng, bất quá cũng không
thể phủ nhận Vệ vương phi quá mạnh mẽ. Phượng Cảnh Nam lại càng
không cần bàn đến, lâu dài ngồi trên thượng vị, nói một là một, Minh Kỳ và
Minh Trạm được sinh ra và bị ảnh hưởng bởi phụ mẫu có tính cách mạnh
mẽ cứng rắn như vậy, nhưng lại có thể kiên cường lớn lên, không thể không
nói là một kỳ tích.
Phượng Cảnh Nam gạt bỏ quan điểm của Vệ vương phi, hơn nữa còn rì
rầm trong bụng, nữ nhân quả nhiên là tóc dài kiến thức đoản. Vệ vương phi
người ta căn bản không biết chuyện gì, cũng vì Minh Trạm thuận miệng
nhắc đến mà Vệ vương phi bị rủa oan.
Ho nhẹ hai tiếng, Phượng Cảnh Nam nói, “Kỳ thật có một nhà cũng
không tệ, đôi mắt của ngươi cũng không nhỏ, vì sao lại nhìn không ra cơ
chứ?”
Minh Trạm mở to mắt một cách kinh ngạc, Phượng Cảnh Nam cũng
không dài dòng, “Bên ngoại của tiên lão Thái phi, Vĩnh Khang Hầu phủ.”
“Vĩnh Khang Hầu phủ ở đế đô?”
“Đúng.” Phượng Cảnh Nam nói, “Khi ta làm con nối dõi của Vương
thúc, đáng lý phải xưng Vương thúc là vi phụ, chẳng qua Vương thúc xưa
nay không màng lễ nghi. Tính ra, Vĩnh Khang Hầu phủ cũng xem như