ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 1218

phủ như tiểu thư khuê các, phụ vương cũng không cần xem ta là nữ nhân.
Ta ra ngoài đi dạo, nếu phụ vương cảm thấy ta thu mua lòng người thì ta
cũng không có cách nào cãi lại, trên đời thiếu gì oan hồn cơ chứ. Lạc
khoản: Chúc Hoàng bá phụ và phụ vương đi đường thuận lợi.

Phượng Cảnh Nam nhìn những lời hồ đồ vô lại này thì làm sao còn có

thể thuận lợi cho được? Hắn không thèm để ý đến tiếng cười của Phượng
Cảnh Kiền mà cứ mắng to Minh Trạm bừa bãi.

“Được rồi, ngươi cứ nghỉ ngơi một chút đi.” Phượng Cảnh Kiền vừa

cười vừa khuyên, “Có người như vậy, đi ra ngoài mà vẫn có thể chọc ngươi
thoải mái, như vậy còn than thở gì nữa. Minh Trạm cũng có cái khó của
mình, hắn biết ngươi kiêng kỵ h81n, chẳng qua hắn vốn là người không
chịu ngồi yên, ngươi cũng đừng trách móc nặng nề nữa.”

Phượng Cảnh Nam cũng là đi từng bước một mới lên được ngôi Trấn

Nam Vương, hắn không phải kiêng kỵ Minh Trạm, dù sao hắn kinh doanh
nhiều năm ở Vân Quý, Minh Trạm thật sự không thể sánh bằng, chẳng qua
hắn khó chịu Minh Trạm vì loại khẩu khí này: Ta cứ làm như vậy, mặc kệ
ngươi muốn nghĩ như thế nào cũng được.

Lúc trước, Phượng Cảnh Nam phải cẩn thận và trải qua bao gian nan như

thế nào, huynh đệ hai người phải trải qua ngàn nan vạn hiểm, thiên sơn vạn
thủy mới mưu thành đại sự, nay quả thật là không thể so với trước, chẳng lẽ
lúc này đang lưu hành phương thức lợn chết không sợ nước sôi để mưu
quyền ư?

Phượng Cảnh Nam nghĩ đến việc có phải mình sắp bị đá ra ngoài rồi hay

không, nhịn không được mà hỏi huynh trưởng, “Hoàng huynh có thư từ các
hoàng tử hay không?”

Cho dù thế đạo thay đổi thì chỉ có một mình Minh Trạm vẫn không có da

mặt như xưa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.