ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 1627

Minh Trạm làm như không nghe thấy lời của Phượng Cảnh Kiền, hắn gọi

Hà Ngọc tiến vào thay thường phục cho hắn, miệng thì lẩm bẩm, “Một con
ong mật bay đến bụi hoa a, phi a, phi a, tiểu Phi Phi a, tiểu ái Phi của ta
a…..

Hà Ngọc cảm thấy buồn nôn, ôm một bộ thường phục màu minh hoàng

đến hầu hạ Minh Trạm thay đổi, thấp giọng nói, “Hai vị trắc phi nương
nương trông mong điện hạ mòn con mắt, nếu điện hạ thật sự muốn đi thân
cận thì có thể tạm hoãn công vụ một chút cũng không sao…” Nhớ nữ nhân
đến mức như vậy, Hà Ngọc bắt đầu hoài nghi tối hôm qua Minh Trạm
không hồi cung có phải là đi đến mấy chỗ cảnh xuân tươi đẹp gì hay không.

“Cút đi.” Minh Trạm nghiêm mặt, nói một cách chính trực, “Hà Ngọc à,

nếu không phải ngươi đi theo một vị thái tử tài đức sáng suốt như ta thì
ngươi nhất định đã trở thành gian thần rồi.”

“Nô tài có muốn gian thì cũng chẳng có đủ bản lĩnh đâu.”

Trong phòng không có người khác, Minh Trạm cười ha ha, nói với Hà

Ngọc, “Đây không phải là khuyết điểm của ngươi, trên sách sử còn nhiều
nội quan tài đức mà sáng suốt, ngươi cứ đi theo ta mà làm cho tốt thì không
phải sợ sử sách không lưu danh.”

Hắn chưa bao giờ cố ý kỳ thị ai, huống chi Hà Ngọc đi theo hắn đã lâu,

xem như tâm phúc. Có đường Dương Quan thì chẳng ai nguyện ý đi cầu
Độc Mộc, Minh Trạm vỗ vai Hà Ngọc rồi dắt Hà Ngọc đến Tuyên Đức
điện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.