ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 1784

kiếp thì cũng không nhìn ra đạo hạnh của Nguyễn Hồng Phi cao đến đâu,
lưu manh không thèm đỏ mặt.

Không biết tại sao Mã Duy lại cảm thấy bầu không khí trong phòng trở

nên nóng bức hơn rất nhiều, cởi ra y khấu trên cổ rồi cảm thán một tiếng,
“Ăn lẩu thật dễ toát mồ hôi nha! Xem mặt của đại điệt tử này, nóng rần cả
rồi, không có ngoại nhân, cứ cởi bớt áo choàng ra đi! Nào, đại điệt tử nếm
thử thiêu đao tử của Tây Bắc đi! Chuyện kia thì từ từ nói tiếp.” Bản tính
khoa trương và ngang bướng thật giống với lão cha của ngươi mà! Nhớ
ngày đó khi Nguyễn Hồng Phi còn là thiếu niên cũng khinh cuồng và ngạo
mạn như vậy!

Minh Trạm đoạt lấy bầu rượu trong tay của Mã Duy, liên tục nói, “Ta là

vãn bối, để ta mời rượu, để ta mời rượu.”

“Ôi chao, thật sự là long sinh long, phượng sinh phượng nha.” Mã Duy

nâng ly để Minh Trạm rót đầy rượu rồi tán thưởng, “Ngươi lanh lợi y hệt
lão cha của mình.”

“Đúng vậy đúng vậy.” Minh Trạm rót cho Nguyễn Hồng Phi một ly,

nghịch ngợm nháy mắt mấy cái, Nguyễn Hồng Phi cố ý hừ lạnh một tiếng
rồi khiển trách, “Lão thúc của ngươi chỉ khách khí với ngươi vài câu, đừng
mừng như điên như vậy.”

“Cũng không phải là khách khí, ta thật lòng thích tiểu hài tử này mà.”

Mã Duy cực lực biện minh, “Chẳng những có bề ngoài phúc khí mà hành
xử cũng tốt nữa.”

Minh Trạm nghe thấy hai chữ phúc khí thì khóe môi hơi giật giật một

chút, nâng ly nói, “Nào nào, uống rượu uống rượu thôi. Ta cùng lão thúc
lần đầu gặp mặt, ly rượu đầu tiên ta chúc lão thúc thăng quan tiến chức
nha.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.