ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 1791

buông tay như thế này.”

“Sao, ngươi lừa tình ta cho đã rồi tính quất ngựa truy phong à?” Minh

Trạm đặt tay trên người của Nguyễn Hồng Phi, cắn mặt hắn một ngụm,
Nguyễn Hồng Phi đau đến cau mày, Minh Trạm nói, “Lột da mặt này
xuống đi, ta không muốn cắn mặt kẻ khác.”

Nguyễn Hồng Phi đưa cho hắn một bình ngọc tinh xảo, Minh Trạm quết

lấy một chút nước bên trong rồi thoa lên trán của Nguyễn Hồng Phi, cẩn
thận vạch ra khuôn mặt hơi tái nhợt nhưng lại tuấn mỹ tuyệt luân, “Có đau
hay không?”

Minh Trạm quý trọng mà vuốt ve khuôn mặt của ái nhân, thì thào nói

nhỏ, “Phi Phi, ngươi cũng giúp ta làm một cái giống như mặt của ngươi đi.
Sau này mỗi khi ta nhớ ngươi thì tự đeo mặt nạ soi gương, xem như là nhìn
thấy ngươi.”

Không thể không thừa nhận, Minh Trạm là cao thủ biện hộ, hiện tại

những câu nói có thể đả động Nguyễn Hồng Phi rất ít, Minh Trạm lại nói
làm cho người ta cảm thấy vừa xót xa vừa ấm áp, Nguyễn Hồng Phi ôm lấy
cái đầu lớn của Minh Trạm rồi cười không ngừng, “Mặt của ngươi tròn như
vậy, có làm thế nào cũng không giống.”

“Ngươi thật sự chán ghét ta béo như vậy ư?” Minh Trạm có chút buồn

bực, thật sự không phải là hắn béo, mà là Phi Phi nhà hắn rất gầy, sờ vào
chỉ thấy xương xẩu.

“Ta thích ngươi như vậy, sờ vào vừa mềm vừa mịn, ôm vào thì ấm áp,

mùa đông có ngươi nằm bên cạnh thì ngay cả noãn lô cũng không cần.”
Nguyễn Hồng Phi cười một chút, đầu ngón tay sáng bóng vuốt ve khuôn
mặt của Minh Trạm, miệng thì thầm, “Với lại, dung mạo của ngươi cũng
rất khá, mặt mày thanh tú, đám người nói ngươi tướng mạo không tốt đều
là ghen tị với ngươi mà thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.