ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 1793

như mình là kẻ điếc, chỉ duy nhất Trần Thịnh là đỏ mặt, lại mắc phải bệnh
trạng mới. Hắn là thị vệ mà Phượng Cảnh Kiền cho Minh Trạm, vóc dáng
không nhỏ không lớn, người này vốn là sinh vật lục địa, không thể nào ngồi
trên thuyền. Hôm nay thái tử điện hạ chỉ dẫn theo hắn và Lê Băng, làm một
thủ lĩnh thị vệ có lý tưởng, sau khi Trần Thịnh biết thân phận của Nguyễn
Hồng Phi thì liền có một ngàn loại lo lắng cho an nguy của thái tử điện hạ.
Nay nghe lời này, nhất thời tái mặt, vội chạy đến bên mép thuyền rồi khom
người nôn mửa.

Minh Trạm ngạc nhiên hỏi, “Tiểu Thịnh, ngươi có thai rồi ư? Phụ thân

của đứa nhỏ là ai vậy?” fynnz.wordpress.com

Trần Thịnh suýt nữa đã lộn đầu rơi xuống biển. Trước kia hắn cảm thấy

về mặt tâm lý thì hắn đã đủ mạnh và đủ ổn, nay nhìn thấy Lê Băng với sắc
mặt thản nhiên cùng đám người Diêu Quang vẫn bình tĩnh mà đứng thì mới
biết núi cao còn có núi khác cao hơn, hắn thật sự là thua xa bọn họ.

Thuyền đi trên biển hơn nửa canh giờ thì được nghênh đón bằng một đội

tàu thuyền, dẫn đầu là một cự hạm, dù tự nhận kiến thức rộng rãi nhưng khi
đối mặt với một con thuyền dài năm sáu chục thước, rộng hơn mười thước
thì Minh Trạm cũng nhịn không được mà cất lên tiếng kêu sợ hãi của một
kẻ quê mùa, “Ôi mụ ơi!”

Minh Trạm bị Nguyễn Hồng Phi ôm cả thắt lưng rồi bay lên, bên tai

nghe tiếng gió biển vù vù lướt qua, Minh Trạm cảm thấy cực kỳ oai phong.

Minh Trạm kinh ngạc chạy đến chạy lui trên thuyền, thấy trên thuyền

vừa có hỏa khí lại có thị vệ mặc hắc y lưng đeo đao thương, Minh Trạm
kích động giật giật tay của Nguyễn Hồng Phi, liên thanh hỏi, “Phi Phi Phi
Phi, đây là thuyền của chúng ta sao? Đây là hỏa pháo của chúng ta sao?”

Trời ạ, phải da mặt dày như thế nào thì mới có thể nói ra hai chữ chúng

ta như thế? Vô danh vô phận, chỉ là nhân tình, vậy mà vừa mở miệng đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.