ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 180

Xem như ngươi lợi hại!

Minh Trạm cắn chặt răng, ló cái đầu như ổ quạ ra khỏi lớp chăn, bĩu môi

chỉ về phía y phục đặt ở trên lò sưởi.

Phượng Cảnh Kiền hung hăng hừ một tiếng, đứng dậy rồi ôm qua cho

Minh Trạm, Minh Trạm trước tiên tìm ra cái hạ khố, còn ngửi ngửi một
chút, mùi thật là lạ.

Phượng Cảnh Kiền cảm thấy buồn nôn.

Minh Trạm ở trong chăn mặc nội y rồi mới chui ra, đem tiểu y và tiểu

khố bằng bông mặc vào, ngồi trên giường mang tất. Chân của hắn vừa nhỏ
lại vừa béo, múp míp thịt, móng tay màu hồng nhạt, bóng loáng như thủy
tinh, làm cho người ta vừa nhìn thấy liền muốn cắn một cái.

Phượng Cảnh Kiền không nhịn xuống mà lại ngắm nghía nhiều một chút,

trong khi vẫn lạnh giọng giáo huấn, “Hôm nay trẫm mới được mở rộng
nhãn giới, trên đời lại có người lười như vậy. Sợ lãnh đến mức không chịu
đi học, cũng không chịu chui ra khỏi chăn! Năm đó phụ vương của ngươi
luyện võ, mỗi ngày đều thức dậy đúng canh năm, đông lạnh hè nóng, không
ngừng nghỉ ngày nào. Lại nói tiếp, khi Thái tổ hoàng đế đoạt thiên hạ, thiếu
y thiếu lương, mùa đông chỉ mặc hai lớp vải bố quấn thân, vẫn có thể gầy
dựng đế đô. Nếu người nào cũng giống như ngươi thì làm sao có được cơ
nghiệp Đại Phượng muôn đời như ngày hôm nay!”

Minh Trạm khoác thêm ba lớp y phục màu lam, thêm một bộ đoản y lông

chồn, bên ngoài lại thêm một trường y bằng lông chồn, ngoài cùng là áo
choàng da báo. Phượng Cảnh Kiền vô cùng lo lắng Minh Trạm có thể cử
động hay không, liền phân phó cho Phùng Thành, “Phân cho Thạch Lưu
viện thêm năm trăm cân than Ngân sương.”

Minh Trạm lúc lắc lảo đảo chắp tay cảm tạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.