ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 1916

Dung nhan tuấn mỹ của Nguyễn Hồng Phi chậm rãi nở ra một nụ cười

cực nhẹ, nhìn Minh Trạm một cách thâm ý, cũng không niệm tình cảm mà
chỉ chèn ép, “Có lẽ thái tử điện hạ nói thích tiểu Vương bất quá chỉ là thuận
miệng mà thôi, bằng không vì sao ngay cả một bữa ăn mà cũng không
nguyện ý ngồi chung bàn với tiểu Vương? Hầy, nếu không phải văn hóa
Thiên triều bác đại tinh thâm, thái tử điện hạ khách sáo với tiểu Vương như
vậy thì tiểu Vương thật sự cầm chày gỗ mà xem như là kim châm rồi.” Cái
tên hai mặt này, làm cá chạch tốt như vậy, để xem ngươi có bản lĩnh hay
không.

Á!?

Mùi vị bị Phượng Cảnh Kiền và Nguyễn Hồng Phi nhất trí phối hợp

cùng chung kẻ địch, e rằng trong thiên hạ cũng chỉ có một mình Minh Trạm
nếm qua. Dùng một câu đúng trọng tâm của Minh Trạm để hình dung thì
chính là: so với làm nhân bích quy còn khó chịu gấp cả ngàn lần, Minh
Trạm vội vàng thức thời nói, “Đừng hiểu lầm, ta đói, ta rất vui cùng nhị vị
dùng bữa. Nếu không, nhị vị tạm thời nghỉ ngơi một chút, ta xuống trù
phòng nhìn xem có món gì ngon hay không?” Nhân cơ hội bỏ chạy, mặc kệ
thể diện hay mất thể diện, trong chốc lát nếu bị hai người này kéo làm trọng
tài thì càng chết toi.

Nguyễn Hồng Phi ngạc nhiên hỏi Phượng Cảnh Kiền, “Trong cung của

bệ hạ có nhiều cung nhân như vậy mà còn phải cần thái tử điện hạ xuống
trù phòng nữa sao? Hay là thái tử điện hạ rất có kiến thức trong việc nêm
nếm?” fynnz.wordpress.com

Phượng Cảnh Kiền ngồi ngay ngắn, “Cũng không phải. Quốc chủ có

chuyện không biết, thái tử của trẫm rất nhiệt tình hiếu khách, vì đây là lần
đầu tiên Quốc chủ đến nơi này của chúng ta, không biết khẩu vị của người
hải ngoại các ngươi như thế nào, lại lo lắng Quốc chủ ăn không quen ẩm
thực của Thiên triều, vì vậy hắn muốn nhắc nhở ngự trù một chút. Thái tử,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.