ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 1933

cưỡi ngựa bắn cung, trong khi Minh Phỉ ngay cả tiểu giáo trường cũng
chưa từng được đến.

Đố kỵ giống như có độc hoa nở rộ trong lòng, nàng cảm thấy chính mình

có trí tuệ mà cổ nhân theo không kịp, vậy mà lại không thể vượt qua một
con mụ nam nhân và một tên tiểu câm. Mẫu thân một lòng tập trung vào
phụ vương, phụ vương lại mở to mắt mà không thấy tài cán của mình.

Minh Phỉ bắt đầu có ý thức kiếm chuyện với Minh Trạm, Minh Kỳ được

sủng ái, Minh Trạm lại bị Phượng Cảnh Nam cực đoan chướng mắt.

Tỷ như vào lúc trừ tịch, Minh Phỉ thấy Minh Trạm và Minh Kỳ đều đeo

một chiếc vòng bằng vàng giống y như nhau trên cổ, bên dưới chiếc vòng
có kết miếng ngọc rất đẹp, liền tỏ ra rất hâm mộ, “Miếng ngọc này của tứ
ca ở đâu mà có vậy, thật là đẹp mắt! Ta chưa từng thấy miếng ngọc nào đẹp
như vậy!” Minh Phỉ hô to đến mức hơn phân nửa Vương phủ đều có thể
nghe được.

Phượng Cảnh Nam lại không điếc, đương nhiên nhìn sang một chút.

Minh Kỳ liếc nhìn Minh Phỉ, cất lên giọng nói giòn giã, “Đây là của cữu

gia đưa đến làm lễ vật tất niên, vẻ ngoài rất tốt, giống nhau như đúc, ta và
Minh Trạm mỗi người đeo một miếng.” Cữu cữu đương nhiên là Vĩnh Ninh
Hầu.

“Thật là đẹp mắt.” Ánh mắt của Minh Phỉ lưu luyến trên miếng ngọc ở

trước ngực của Minh Trạm, xoắn xoắn khăn, khuôn mặt nhỏ nhắn hơi ửng
đỏ, vẻ mặt ngượng ngùng, “Tứ ca, ta cũng có vài miếng ngọc, tứ ca có thể
đổi cho ta có được hay không?”

Thấy Minh Trạm tựa hồ không thích, Phượng Cảnh Nam thản nhiên lên

tiếng, “Minh Trạm, ngươi làm ca ca, đây chỉ là trang sức, ngươi đưa muội
muội của ngươi đeo vài ngày cũng đâu có gì, ngày khác ta cho ngươi thứ
tốt hơn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.